CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 254

“Được thôi.” Eve đứng dậy, thích thú khoảnh khắc khi mắt cô bắt gặp

mắt David. “David Angelini, anh bị bắt. Anh bị buộc tội rời bỏ hiện trường
tội phạm, cản trở công lý, và cố gắng hối lộ nhân viên cảnh sát.”

Anh ta lao vào cô, và thật nực cười, Eve nghĩ, là lại nhằm đến cổ

họng cô. Cô đợi cho đến khi tay anh ta gần sát cổ họng mình, mắt anh ta lồi
ra tức tối, thì mới hạ gục anh ta.

Lờ đi mệnh lệnh phát ra từ cô luật sư, Eve ghì lên anh ta. “Chúng tôi

sẽ không thèm thêm vào tội hành hung cảnh sát và chống lại lệnh bắt. Tôi
không nghĩ chúng tôi sẽ cần đến nó. Giam anh ta lại,” cô ra lệnh cho mấy
tay cảnh sát gác cửa.

“Hay lắm Dallas,” Feeney chúc mừng khi họ nhìn David bị giải đi.

“Hy vọng phòng Công tố cũng nghĩ vậy, đủ để không cho bảo lãnh.

Chúng ta phải giữ và tra khảo hắn. Tôi muốn buộc tội hắn giết người cấp độ
một, Feeney. Tôi rất muốn.”

“Chúng ta gần tới rồi, cô bé.”

“Chúng ta cần vật chứng. Chúng ta cần cái vũ khí chết tiệt đó, máu,

các đồ vật. Hồ sơ tâm lý của Mira sẽ giúp ích, nhưng tôi không thể đưa ra
cáo buộc mà không có vật chứng.” Hết kiên nhẫn, cô xem đồng hồ. “Sẽ
không mất nhiều thời gian để có lệnh khám xét, ngay cả khi bọn luật sư
ngăn cản.”

“Cô không ngủ bao lâu rồi?” Feeney thắc mắc. “Tôi có thể đếm vòng

thâm quầng dưới mắt cô.”

“Đủ lâu để vài tiếng nữa không thành vấn đề. Ông có muốn đi uống

một chút trong khi chúng ta chờ lệnh?”

Ông ta đặt bàn tay vỗ về lên vai cô. “Tôi nghĩ cả hai chúng ta sẽ cần

đấy. Chỉ huy biết tin rồi. Ông ấy muốn gặp chúng ta, Dallas. Ngay bây giờ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.