CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 264

“Vậy sao?”

“Tôi thích biết những chuyện kỳ quặc,” ông ta nói với nụ cười không

chút đùa cợt thoáng hiện. “Chỉ huy Whitney tôn trọng cô. Và tôi tôn trọng
ông ấy. Vợ cũ của tôi ngưỡng mộ tính ngoan cường và thận trọng của cô, và
bà ấy không phải là người ngờ nghệch. Bà ấy đã nói về cô, cô biết không?”

“Tôi không biết.”

“Bà ấy rất ấn tượng trước tâm hồn cô. Một cảnh sát có tâm hồn trong

sạch, bà ấy đã nói thế. Cô rất giỏi trong công việc của mình, đúng không,
Trung úy?”

“Đúng, tôi làm rất tốt.”

“Nhưng cô mắc những sai lầm.”

“Tôi cố mắc sai lầm ở mức tối thiểu.”

“Một sai lầm trong nghề nghiệp của cô, cho dù nhỏ nhặt thế nào, cũng

có thể gây ra nỗi đau to lớn cho người vô tội.” Ông ta vẫn nhìn vào mắt cô,
không ngớt. “Cô tìm thấy một con dao trong phòng con trai tôi.”

“Tôi không thể bàn luận về việc đó với ông.”

“Nó hiếm khi về căn nhà này,” Angelini nói thận trọng. “Có lẽ ba hay

bốn lần một năm. Nó thích ngôi nhà ở Long Island hơn mỗi khi đến New
York.”

“Có lẽ vậy, ông Angelini, nhưng anh ta đã ở ngôi nhà này vào đêm

Louise Kirski bị giết.” Giờ đã hết kiên nhẫn, cô hăm hở muốn đem vật
chứng về phòng xét nghiệm, Eve lắc vai. “Ông Angelini, tôi không thể
tranh luận tình hình vụ án với ông...”

“Nhưng cô rất tự tin rằng tình hình vụ án thuận lợi,” ông ta cắt ngang.

Khi cô không trả lời, ông ta lại nhìn chằm vào cô. Rồi ông ta nốc một hơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.