CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 277

“Ha ha.”

“Đấy là sự hóm hỉnh sinh động mà anh đã nhớ.” Anh ngồi lên thành

bàn, nơi anh có thể nhìn cô và liếc qua dữ liệu trên màn hình để xem đấy có
phải là nguyên nhân gây ra sự tức giận đau đớn trong mắt cô không. “Trung
úy, ngày hôm nay thế nào?”

“Để xem nào. Em cho con trai đỡ đầu yêu quý của cấp trên vào phòng

giam vì cản trở công lý và một số cáo buộc khác, và tìm ra thứ có lẽ là vũ
khí giết người trong ngăn bàn hắn ta, nhận được lời thú tội từ cha của kẻ
tình nghi chính, ông này nhận đã giết người, và vừa bị cô chị gái của hắn
ném vào mặt mấy lời sỉ vả, người đã cho rằng em là con điếm truyền
thông.” Cô cố mỉm cười. “Ngoài những chuyện đó ra, mọi thứ khá yên
bình. Còn anh?”

“Được tiền, mất tiền,” anh nói nhẹ nhàng, lo lắng cho cô. “Không có

gì hấp dẫn như công việc cảnh sát.”

“Em không biết tối nay anh về.”

“Anh cũng không biết. Việc xây dựng ở khu nghỉ dưỡng khá suôn sẻ.

Anh có thể ở đây xử lý công việc.”

Cô cố không tỏ ra nhẹ nhõm. Điều khiến cô khó chịu là trong vỏn vẹn

vài tháng cô đã quen với việc có anh bên cạnh. Thậm chí lệ thuộc vào điều
đó. “Tốt quá.”

“Ừm.” Anh hiểu rõ cô. “Vụ án có gì không?”

“Báo chí nói hết rồi. Cứ chọn một kênh.”

“Anh muốn nghe em nói.”

Cô cập nhật cho anh hầu như theo cách cô làm báo cáo: những lời lẽ

ngắn gọn, hiệu quả, nhấn mạnh vào sự kiện, tránh nhận xét cá nhân. Và, cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.