CÁI CHẾT HUY HOÀNG - Trang 313

“Được rồi, em nợ anh.” Người đàn ông này không bao giờ để cô trốn

tránh bất cứ cái gì, Eve nghĩ mà căm phẫn khi bò ra khỏi xe.

“Anh sẽ đòi nợ.” Anh nắm cánh tay cô. “Em có thể bắt đầu trả nợ

bằng cách cho anh biết tại sao em muốn anh đi cùng.”

“Em bảo rồi, như thế sẽ tiết kiệm thì giờ, vì anh muốn xem vở nhạc

kịch này.”

Rất chậm rãi, rất thận trọng, anh nhìn chiếc quần bụi bặm và đôi ủng

cũ nát của cô. “Eve em yêu, mặc dù với anh em luôn hoàn hảo, nhưng em
sẽ không đi xem nhạc kịch mà ăn mặc như thế được. Nên chúng ta sẽ về
nhà để thay đồ. Cho tươm tất.”

“Có lẽ em không muốn đi xem opera.”

“Em vừa nói vậy đấy thôi. Vài lần, anh nghĩ thế. Nhưng chúng ta đã

thỏa thuận rồi.”

Cô cúi mày, nghịch ngợm cúc áo sơ mi của anh. “Chỉ là hát hò thôi

mà.”

“Anh đã đồng ý ngồi hết hai tiết mục ở Blue Squirrel, với ý tưởng

giúp Mavis ký được hợp đồng ghi âm. Và không ai - không một ai biết nghe
nhạc - sẽ xem đó là hát dù ở bất kỳ thể loại nào.”

Cô thở hắt. Dù gì, thỏa thuận vẫn là thỏa thuận. “Được rồi. Em đã nói

em sẽ đi.”

“Giờ em đang lảng tránh câu hỏi, anh sẽ nhắc lại. Tại sao anh ở đây?”

Cô ngước từ cúc áo lên nhìn vào mặt anh. Cô luôn thấy khổ sở khi

phải thú nhận rằng cô cần sự giúp đỡ. “Feeney phải lục lọi trong E-work.
Bây giờ ông ấy không rảnh. Em muốn một cặp mắt khác, đôi tai khác, và ấn
tượng khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.