CÁI CHẾT TRÊN CHẤM PHẠT ĐỀN - Trang 101

hình như lúc nào cũng bị theo dõi nữa. Và ở một thành phố lạ, ở một đất
nước lạ.

- Xin lỗi, nhưng tôi nghĩ, ngộ nhỡ về sau tôi sẽ bị khiển trách vì đã

không báo cáo về một sự việc quan trọng thì sao? Tất nhiên bây giờ thì tôi
hiểu, là có thể chờ đến sáng hãy gọi cũng được. Vì tất cả các chuyện ấy
cũng không thật là nghiêm trọng gì…

Tôi ngắt lời, và nhắc anh rằng đến sáng mai sẽ có một toán khách

đông rời khách sạn. Một số nhà báo chuẩn bị về, còn nhóm du lịch Mỹ thì
đi Ta-tơ-ra. Nói chung, sẽ có độ ba mươi người rời khỏi “Các-lơ-tôn”. Một
sự kiện đáng ngại đấy! Biết đâu trong số đó có người rất biết Cuốc.

Tôi đặt ống nghe xuống, rời khỏi bàn và làm vài động tác thể dục.

Chưa thể bảo rằng đã ngủ ngon, nhưng dù sao, đầu cũng không còn đau
nữa.

Gặp Ca-bi-sếch ư? Thôi hãy để cho anh ấy ngủ chút nữa, mỗi phút đều

quí giá! Xung quanh đang yên tĩnh, không có một sự cố nào xảy ra. Có thể,
một lần nữa cần suy nghĩ lại mọi tình huống trong cảnh tĩnh mịch và yên
ắng này chăng? Sau đó thì đến Cuốc. Hoặc, tốt hơn là đi ngay bây giờ.

Tôi chạy xuống cầu thang.

Đầu anh chàng bị giữ này bị quấn băng kín mít đến nỗi trông Cuốc

như ông vua Ấn Độ. Khi tôi vào phòng, người trực nhật báo cáo nhỏ rằng
người bị giữ này không ngủ, nhưng từ mười một giờ đêm thì nằm bất động.

Tôi đã sợ, nghĩ có thể có chuyện gì xảy ra chăng, nên đã gọi bác sĩ.

Bác sĩ bảo là anh ta còn chưa thật hoàn hồn.

Tôi hỏi là khi nào có thể nói chuyện với Cuốc được, bác sĩ trả lời là

ông sẽ tiêm cho anh ta, và sau mười lăm phút nữa tôi hãy đến.

- Nói chuyện thì có ảnh hưởng gì đến anh ta không?

- Không. Máy điện tâm ký và các thiết bị khác chứng minh rằng anh ta

không ngủ. Trên thực tế, anh ta khỏe mạnh. Có lẽ, đang nghĩ xem nên trả
lời đồng chí ra sao… Anh ta đã làm sứt sát cả trán mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.