CÁI CHẾT TRÊN CHẤM PHẠT ĐỀN - Trang 73

Cuốc co người lại, cắn chặt hàm răng. Anh ta trả lời các câu hỏi rất rời

rạc - chỉ lúc “có” lúc “không” mà thôi. Nhưng những tấm ảnh chụp được
trong phòng, anh ta xem rất chăm chú và rất lâu. Sau đó, hai tay ôm lấy
đầu, và anh ta ngồi yên như vậy cho dến khi tôi mời hút thuốc lá.

- Trời ơi, vậy mà sớm nay tôi còn ngồi ăn sáng bình yên với ông ta.

Cuốc, thư ký riêng và lái xe cho Vi-ne, đã tới Pra-ha với sếp của mình

để nghiên cứu khả năng cung cấp bia Tiệp cho Cộng hòa Liên bang Đức.
Chúng tôi đã cử Xmi-ran từ khách sạn đến ban giám đốc nhà máy bia Xmi-
khốp và đang chờ anh về từng giây từng phút.

- Ông Vi-ne từ sáng đã cảm thấy khó chịu, - Cuốc nói - và sau khi ăn

sáng, quãng chín giờ, tôi lấy xe để đi chỉnh phanh. Tôi đi ra ngoài thành
phố và khi quay về, tôi dừng lại ở một hiệu ăn nhỏ ngoại ô Pra-ha ăn một
đĩa thịt ninh, uống một vại bia. Sau đó về thẳng khách sạn. Tôi không hề
biết gì về cái chết của ông Vi-ne. Tôi không thể tin nổi. Vậy các ông đã gửi
điện báo về Phơ-răng-phua chưa?

Điện báo chúng tôi đã gửi đi. Và sau sau đó một lát, chúng tôi cũng

xác định được rằng Cuốc quả thực có rẽ vào ăn ở một quán nhỏ khu ngoại ô
Đây-vít - quán “Bình nước mát”. Đây là những bằng chứng rõ rệt về việc
Cuốc không có mặt trong vụ giết Vi-ne. Thế thì ai đã đục lỗ thông phòng
của họ xuống phòng Pích-le? Cần phải giục trung úy đội giám định báo cáo
các kết quả điều tra của họ ngay.

Tôi ra hiệu cho cô thư ký, để cô đừng vội làm biên bản: phải giữ Cuốc

lại lâu hơn chút nữa, cho đến khi nhận được kết quả giám định của tổ kỹ
thuật.

Cuối cùng, các kết quả đã được mang đến.

- Ông có biết ông Pích-le không? - Tôi hỏi.

- Cầu thủ ở Cô-lô-nhơ chứ gì? - Cuốc ngẩng đầu lên rất nhanh - một

trung phong xuất sắc…

- Ông có quen ông ta không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.