CÁI ĐẦU NGƯỜI KHÔ - Trang 39

Tôi thấy rõ bà thở nặng nhọc. Hơi thở ngắn và nhanh. Bà đang vui mừng

hay lo âu?

Một nụ cười nở rộng trên khuôn mặt người đàn ông. Trong đôi mắt xanh

của ông hiện ra những vòng tròn.

Tôi phân vân nói:

— Chào chú.

Trong lòng tôi thật sự cảm thấy bối rối. Câu hỏi đó nghĩa là thế nào? Tôi

có cái gì nhỉ? Tôi hỏi:

— Cô Benna của cháu đâu ạ?

Người đàn ông chưa kịp trả lời thì một cô bé xuất hiện. Cô bé cũng có

mái tóc màu vàng sáng và thẳng, mắt cũng xanh da trời. Cô bé mặc một cái
áo thun và quần soóc trắng. Có lẽ khoảng bằng tuổi tôi.

Người đàn ông nói giọng khàn khàn, giống như nói thầm:

— Đây là Kareen con gái của chú. Chú là tiến sĩ Richard Hawling. – Ông

ta quay về phía Kareen. – Còn đây là cháu của cô Benna, Mark.

Kareen đáp, mắt đảo nhanh:

— Ồ, con chưa biết. – Cô bé quay lại phía tôi. – Chào bạn, Mark.

Tôi đáp lại vẫn chưa hết bối rối:

— Chào bạn.

Kareen hất mái tóc vàng óng ra sau:

— Bạn học lớp mấy?

Tôi nói:

— Lớp sáu.

— Tớ cũng học lớp sáu. Chỉ có điều học kỳ này tớ không đi học mà ở

trong cái đống rác này. – Nó quay lại cười với bố.

Tôi hỏi tiến sĩ Hawling:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.