CÁI ĐẦU NGƯỜI KHÔ - Trang 65

Tôi lựa lưng vào gốc cây, vẫn không nhận ra đó là cái gì. Tôi hít vào một

hơi thật sâu rồi nín thở, dỏng tai lắng nghe. Hình như con thú đang đến gần
hơn.

Tán lá rậm rạp trên đầu tôi tạo thành một cái hang. Tôi nghĩ ở đây mình

như được che chở vậy. Bỗng tôi cảm thấy mình hơi an toàn khi náu dưới tán
lá rậm rạp này.

Qua tán lá tôi thấy ánh trăng sáng hơi mờ mờ, ánh trăng khiến những cái

lá ánh lên như bạc.

Tôi tắt đèn và ngồi xệp xuống đất. Tựa lưng vào thân cây nhẵn nhụi của

một cây trăn, tôi nhìn lên mặt trăng và thở chậm lại.

Vừa cảm thấy bình tâm hơn tôi mới nhận ra là mình mệt đến thế nào. Cơn

buồn ngủ ập đến như một tấm màn nặng chịch. Tôi ngáp to. Hai mi mắt như
nặng hàng tấn.

Tôi cố bắt mình tỉnh táo. Nhưng không thể chống nổi cơn buồn ngủ, tôi

tựa đầu vào gốc cây và ngủ thiếp đi trong tiếng côn trùng rả rích xung
quanh.

Tôi mơ thấy những cái đầu người khô.

Hàng chục cái đầu người khô, làn da khô xác màu xanh tím, những đôi

môi khô bị kéo xếch ra phía sau thành nụ cười nhạo báng.

Những cái đầu bồng bềnh nhảy múa. Chúng ùa đến cạnh tôi, đập vào

ngực, nảy lên đầu, nhưng tôi không hề cảm thấy gì.

Chúng nảy lên và trôi bồng bềnh. Sau đó những đôi mắt khô bắt đầu mấp

máy hát:

Nhanh lên, Mark. Nhanh lên…

Đó là bài hát của chúng.

Lời hát vang lên khàn khàn gấp gáp. Giống như tiếng không khí đùa qua

đống lá khô.

Nhanh lên, Mark. Nhanh lên…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.