CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 128

14

C

hỉ vài ngày sau, Cohn bắt đầu nhận ra những dấu hiệu nguy

hiểm. Vào sáng sớm, quanh nhà có những vết chân mà tối hôm trước
không có. Đột ngột một đốm lửa thuốc lá lóe lên sau bụi cây rồi biến
đi, khi y đến lục lọi thì chẳng có ai ở đấy. Một số giấy tờ trong nhà bị
mất, mặc dầu y đã cẩn thận không ghi gì lên giấy và cũng bỏ luôn thói
quen hàng đêm viết lên cát. Nhưng có hai điều cảnh báo thô bạo và
đáng sợ vào một buổi chiều khi y từ Papeete trở về, cho y biết một
cách không nhầm lẫn rằng họ đã tìm ra y. Họ đang săn đuổi cái đầu y
một lần nữa.

Lúc chiều y chở Meeva đến mũi Venus, để cho cô ả bàn tán với

người quen một chuyện gì đó, rồi y đi gặp Bizien.

“Có lẽ ông nên nhắc gã con rệp Verdouillet đưa cho tôi một số

tranh cũ của hắn. Puccioni sắp dẫn cả một đoàn du khách toàn là tín đồ
của Gauguin đến chiều nay mà tôi thì cạn hết tác phẩm rồi.”

Bizien tỏ ra ngạc nhiên. “Thế ra anh chưa nghe tin à?”
“Tin gì?”
Rõ ràng là cả hai người trước đây đã đánh giá thấp tài n ăng nghệ

thuật của Verdouillet: bị Bizien ra lệnh phải đóng vai Van Gogh trước
du khách, dầu Verdouillet xưa nay vẫn vẽ theo phong cách Gauguin
trong hơn ba mươi năm trời, giờ ông ta lấy hết can đảm vẽ theo phong
cách của người họa sĩ cô độc ở xứ Arles. Nhưng rồi một điều hoàn
toàn bất ngờ xảy ra: Trong khi nỗ lực loại bỏ bút pháp của Gauguin,
có thể nói là Verdouillet đã va chạm với chính mình. Những tác phẩm
gần đây bắt đầu bộc lộ một tính cách không nợ nần gì với Gauguin và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.