CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 155

Người đàn ông mà tên không phải là Tamil nhìn kẻ lạ có khuôn

mặt và thân hình của một người đô vật Thổ Nhĩ Kỳ đang đứng lắc lư
trước mặt. Ông ta nắm cánh tay gã, dìu gã ngồi xuống, xem xét sơ
người gã. Một viên đạn trúng gan. Chỉ còn vài phút.

Rồi ông ta quay qua cái ông Phật mập ú đang ngồi trên sàn, hai

tay ôm lấy bụng.

“Chong Fat, đồ điên. Tôi đã bảo ông tránh chuyện này ra.”
Chủ nhân của Quán “Thức ăn Quảng Đông chính hiệu” ở Tahiti

đang chết rất nhanh. Lão ngước mắt lên nhìn ông điệp viên người
Pháp với cặp mắt mở tròn trong đau đớn và kinh hãi. Bên ngoài, đại
dương bắt đầu cơn gầm thét buổi chiều trên gầm đá.

“Mon... mon capitaine... Tôi nhận lệnh... của Bắc Kinh... Mười

một người trong gia đình... con tin. Phải làm... cả người Nga... không
có chọn lựa... Tôi ghét bọn Đỏ... nhưng phải làm... còn người Mỹ...”

“Còn nước Pháp thì sao, lòng ái quốc của ông đâu?”
Một nụ cười dịu dàng thoáng hiện trên môi Chong. “Đúng, tôi

là... người Pháp. Người Pháp tự do... yêu nước... Croix de Guerre...
Vive la France! Bonne mère...”

Người nhân viên của SDEC cảm thấy cổ họng mình thắt lại:

người Trung Hoa duy nhất trên thế giới nói tiếng Pháp đúng giọng lính
sen đầm xứ Corse đang sắp đi gặp các tổ tiên người Gaulois của mình.

“Điều đó không giải thích được tại sao lão lại báo tin cả cho

người Nga nữa”, ông ta nói nhẹ nhàng.

“Áp lực. Bọn Tàu bảo tôi... làm việc cho người Nga, rồi nói hết

cho... chúng ta. Hoàn cảnh rất... khó khăn đối với một nhà doanh
nghiệp...”

Người điệp viên tứ trùng thì thào một điều gì nghe như tiếng thở

hơn là lời nói, rồi mắt lão cứng lại trong một vẻ ngơ ngác vô cùng tận.
Rồi im lặng. Người mà tên không phải là Tamil nghe tiếng ghế cót két
sau lưng, ông ta quay nhìn lui và thấy gã người Nga đứng lên lại, đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.