CÁI ĐẦU TỘI LỖI - Trang 234

Meeva hôn bàn tay Cohn. “Chúng mình từng sống hạnh phúc với

nhau, phải không anh?”

“Đúng vậy, nhưng là vì lúc đó chúng ta không hiểu nhau. Cô thấy

đó, Liebchen, khi một người đàn ông và một người đàn bà biết rất ít về
nhau, họ mới có thể yêu nhau thật tình. Bởi ở đó có cái đẹp. Nhưng
khi họ đã biết lẫn nhau, tình yêu không còn được nữa. Hết cả ảo
tưởng, cô hiểu chứ? Chẳng còn gì ngoài sự thật trần như nhộng.”

Cohn nhỏm dậy. Chiếc thuyền độc mộc vẫn nằm im trong ánh

trăng. Y bắt đầu chèo về phía bờ.

“Cohn, nghe em nói đây. Em biết là anh không muốn trở lại bên

ấy. Em biết anh không muốn làm việc cho họ. Em có thể giúp anh. Em
có biết một hòn đảo trong quần san hô Atura. Chưa bao giờ có ai đến
đó, trừ em, khi em còn là cô gái rất nhỏ. Em đi cùng với ông ngoại em,
già Ouana, thủ lãnh của người Atura. Ông ngoại em hiện còn sống.
Ông có thể đưa chúng mình tới đó. Không một ai có thể tìm ra mình
đâu. Chúng mình có thể bắt đầu một lần nữa...”

Khuôn mặt nguyên sơ trước khi thế giới bắt đầu...
Cohn chèo. Bờ biển gần hơn y tưởng nhiều.
“Em sẽ sinh con ở đó. Cũng đáng đấy chứ anh? Một khởi đầu

hoàn toàn mới, trong sạch...”

Giờ đây, sau chừng đó lời dối trá, Cohn sợ cái điều tệ hại nhất.
“Của ai vậy? Tôi muốn nói đứa bé ấy.”
“Em bảo anh rồi. Em không biết.”
“Cô chắc chắn là không phải của tôi chứ?” Y không muốn làm

điều này cho con mình. Y đã từng là một người cha tốt.

“Em không biết. Với tất cả các cậu ấy...”
Cohn vẫn chèo. Một niềm hi vọng mơ hồ, lưỡng lự dâng lên

trong y. Y không muốn nhìn nó quá gần, sợ nó sẽ biến đi, tan rã trước
cặp mắt săm soi, nhạo báng của mình. Y là chính bản ngã ngày xưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.