CÁI ĐỒ TRỜI ĐÁNH. CÔ CỨ ĐỢI ĐẤY!!! - Trang 373

giống, vậy là bao kìm nén bỗng vỡ òa, cô lao vào lòng cậu, cả hai ngã trên
nền cát, cứ vậy tiếng khóc vang lên, ngân dài thê lương trong mưa, để mặc
cho ai đó dù không hiểu vẫn vỗ nhẹ an ủi.

Mưa cũng ngừng rơi, cô bé mở mắt mới thấy mình vừa ngủ quên bên

cạnh người lạ, lúc này cô mới quan sát cậu, một khuôn mặt đẹp lạ, mái tóc
đỏ ánh lên quyến rũ, khuôn mặt ngây thơ nũng nịu thật đáng yêu.

- A, tỉnh rồi sao?

- Ưm

- Có đói không, tớ có bánh bao này

- Ưm

- Cậu còn lạnh không

- Ưm

- Sao lại ngồi dầm mưa như vậy, tớ đưa cậu về nhà nhé

- Ưm

- Cậu ưm hoài thì tớ sao biết được cậu muốn gì?_ Cậu bé đứng dậy, phủi

cát trên người, định bước đi, cô hoảng hống, níu vạt áo cậu giữ lại, cúi đầu
im lặng, rất lâu sau mới cất giọng khản đặc

- Đừng đi, ở đây

- Hì, được, tớ ở đây chơi với cậu, không đi đâu

- Thật không?

- Thật_ Cậu bé giơ ngón tay ngắn cũn ra móc ngoéo thể hiện chắc nịch

trong câu nói của mình. Suốt 3 ngày liền, họ đều chơi đùa cũng nhau trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.