CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 112

Bell cười to. “Anh đúng đấy. Ồ, Henry vốn vẫn hạ gục các đối thủ cạnh

tranh trong làm ăn chẳng chớp mắt, nhưng ông ấy lại là một trợ tế ở nhà
thờ. Mỗi tuần ba lần gì đó. Một trong những lý do khiến ông ấy muốn cử cả
đạo quân đi săn lùng Garrett là vì ông ấy nghĩ rằng thằng đó có vẻ là thứ
ngoại đạo.”

Rhyme vẫn chưa xác định được ý nghĩa những chữ cái còn lại. “Tôi

chịu. Ý nghĩa những chữ cái còn lại là như thế nào?”

“What Would Jesus Do?

[22]

Tất cả những tín đồ Cơ Đốc giáo chân chính

trong vùng này đều tự hỏi mình câu ấy mỗi khi họ phải đối diện với một
quyết định lớn. Bản thân tôi hoàn toàn không biết Chúa sẽ làm gì trong một
vụ án như thế này. Nhưng tôi sẽ nói anh biết tôi sẽ làm gì: tôi sẽ gọi cho
Lucy và cô bạn của anh, bảo họ hướng truy tìm dấu vết Garrett.”

“Lạch Đá à?”, Jesse Corn hỏi sau khi Sachs truyền đạt lại thông tin. Anh

chàng cảnh sát chỉ tay. “Ở đằng kia, cách đây nửa dặm.”

Anh ta bắt đầu vượt qua khu vực cây bụi, theo sau là Lucy và Amelia.

Ned Spoto khóa đuôi, cặp mắt màu nhạt của anh ta lo lắng quét khắp xung
quanh.

Năm phút sau, họ thoát khỏi đám dây leo chằng chịt và bước lên một lối

đi đã nhẵn dấu chân người. Jesse ra hiệu cho họ xuôi theo lối này, về phía
tay phải - phía đông.

“Đây là cái lối mòn ấy à?” Sachs hỏi Lucy. “Cái lối mòn chị nghĩ là hắn

đã đi?.”

“Phải”, Lucy trả lời.
“Chị đã đúng”, Sachs nói khẽ, chỉ đủ cho mình nghe. “Nhưng chúng ta

vẫn phải đợi.”

“Không, đấy là cô phải chứng tỏ rằng ai nắm quyền chỉ huy”, Lucy nói

sống sượng.

Điều ấy tuyệt đối đúng, Sachs tự nhủ thầm. Rồi thêm: “Nhưng bây giờ

thì chúng ta biết có thể có bom trên đường truy tìm. Còn lúc trước chúng ta
chưa biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.