CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 101

Mel, tôi cũng sẽ gửi cho anh ảnh chụp một chiếc chìa khóa. Tôi cần anh lần
tìm nguồn gốc của nó.”

“Đơn giản. Khóa xe hơi à?”
“Tôi không biết.”
“Khóa nhà?”
“Không biết.”
“Gần đây vẫn dùng?”
“Không manh mối.”
Cooper nói đầy vẻ hoài nghi: “Có lẽ không đơn giản như tôi tưởng.

Nhưng cứ gửi cho tôi, tôi sẽ làm những gì có thể.”

Khi cuộc điện thoại kết thúc, Rhyme yêu cầu Ben chụp cả hai mặt chìa

khóa và fax cho Cooper. Rồi anh thử liên lạc với Sachs bằng bộ đàm. Bộ
đàm không hoạt động. Anh gọi vào máy di động của cô.

“A lô?”
“Sachs, anh đây.”
“Bộ đàm sao thế?”, cô hỏi.
“Không có sóng.”
“Bọn em nên đi theo hướng nào, Rhyme? Bọn em đã sang bên kia sông

nhưng bị mất dấu vết. Và, nói thật…”, giọng Sachs hạ xuống thành thì
thầm. “Mấy người ở đây không bình tĩnh. Lucy đang muốn ăn thịt em.”

“Anh đã thực hiện những phân tích cơ bản, nhưng anh chẳng biết làm gì

với tất cả các dữ liệu này – anh đang đợi ông chủ nhà máy ở Bến tàu kênh
Nước đen. Henry Davett. Chưa biết ông ta tới lúc nào. Nhưng nghe này,
Sachs, còn một việc nữa anh phải nói với em. Anh phát hiện ra dấu vết rất
đáng kể của ammonia và nitrate trên quần Garrett và trong chiếc giày hắn
đánh rơi.”

“Bom à?”, Sachs hỏi, cái giọng âm vang của cô bộc lộ nỗi choáng váng.
“Có vẻ như vậy. Và cuộn dây câu em tìm thấy quá mảnh để tính chuyện

câu kéo nghiêm chỉnh. Anh nghĩ hắn sử dụng nó làm dây bẫy kích nổ. Lát
nữa đi từ từ thôi. Quan sát xem có bẫy không. Nếu em trông thấy cái gì đó
giống như là một manh mối, hãy đề phòng bị lừa.”

“Em sẽ chú ý, Rhyme.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.