CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 103

cái thằng người mỗi lúc một bẩn thỉu hơn, dính đầy bụi và những mảnh lá
mục. Như thể chính bản thân gã đang từ từ biến thành một con côn trùng
với mỗi bước rời xa hơn nền văn minh. Nó gợi cho cô nhớ tới câu chuyện
nào đó cô từng được yêu cầu đọc hồi đi học mà chưa bao giờ cô đọc hết.

“Lên trên kia”, Garrett hất đầu về phía một ngọn đồi. “Trên đó có chỗ

cho chúng ta nghỉ lại. Sẽ tiếp tục đi ra biển vào sáng mai.”

Bộ đồng phục Lydia mặc ướt sũng mồ hồi. Hai khuy áo trên cùng bật ra

và màu trắng chiếc áo lót lồ lộ. Gã trai liên tục nhìn vầng ngực tròn của cô
gái. Nhưng cô hầu như chẳng quan tâm. Lúc này, cô chỉ muốn trốn thoát
bầu không khí ngoài trời, chui vào một bóng râm mát mẻ nào đất, bất cứ
chỗ nào gã sẽ đưa cô tới.

Mười lăm phút sau, họ vượt qua khu rừng và đi vào một bãi đất trống.

Trước mặt họ xuất hiện một cái cối xay cũ, xung quanh mọc đầy sậy, hương
bồ, cỏ cao. Nó nằm bên cạnh một dòng suối mà phần nhiều đã bị đầm lầy
lấn sang. Một cánh cối xay cháy rụi. Giữa đống gạch vụn vươn lên một cái
ống khói cháy sém – được gọi là “Đài kỷ niệm Tướng Sherman”, gọi theo
tên vị tướng phe Liên bang, người đã đốt hết nhà cửa làng mạc trong lúc
hành quân ra biển, bỏ lại một vùng toàn những ống khói cháy đen đằng sau.

Garrett dẫn Lydia vào khu vực phía trước của cối xay, khu vực không bị

lửa liếm tới. Gã đẩy cô qua khung cửa và kéo cánh cửa bằng gỗ sồi nặng
đóng sập lại, cài then. Gã đứng nghe ngóng hồi lâu. Sau khi xem chừng đã
hài lòng vì không có ai bám theo, gã đưa cho cô một chai nước nữa. Cô
phải chiến đấu với niềm thôi thúc muốn dốc ngược chai nước uống một
mạch. Cô hớp một hớp đầy, chưa nuốt ngay, mà cảm nhận được cái buốt tê
trong khoang miệng khô khốc, rồi mới chậm rãi nuốt xuống

Khi Lydia uống xong, Garrett lấy cái chai, cởi trói cho cô, rồi lại trói

quặt hai tay cô ra đằng sau. “Cậu phải làm như thế sao?”, cô tức giận hỏi.

Gã trai đảo mắt trước câu hỏi ngớ ngẩn. Gã đẩy cô ngồi xuống sàn.

“Ngồi đây và ngậm cái mồm chết tiệt của mày lại.” Garrett ngồi dựa vào
bức tường đối diện, khép mắt. Lydia vươn đầu về phía cửa sổ, nghe ngóng
xem có tiếng máy bay trực thăng hay tiếng những con thuyền đi trên đầm
lầy hay tiếng sủa của bầy chó chuyên tìm kiếm cứu nạn không. Nhưng cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.