CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 130

“Ồ, phải, như thể là tao sẽ làm gì cô ấy”. Garrett mỉa mai nói. “Tao

không nghĩ thế đâu”. Lydia quay đi, chăm chú nhìn những tia nắng xuyên
qua phần tường còn lại của dãy hành lang. Bên kia tường, vọng một tiếng
kêu cót két – cái thớt cối quay, cô tự nhủ thầm vậy.

Garrett tiếp tục: “Lý do duy nhất khiến tao đưa cô ấy đi là để chắc chắn

rằng cô ấy được ổn thỏa. Cô ấy muốn thoát khỏi Tanner’s Corner. Cô ấy
thích ra bãi biển. Ý tao là, đ.mẹ, ai lại không thích chứ? Ở đó dễ chịu hơn ở
cái thị trấn Tanner’s Corner bẩn tưởi này”. Gã búng móng tay nhanh hơn và
mạnh hơn. Gã bị bối rối và căng thẳng. Hai bàn tay to tướng của gã xé toạc
một túi khoai tây chiên. Gã cho mấy vốc vào mồm, nhai nhồm nhoàm, các
mẩu vụn rơi lả tả. Gã uống một hơi hết lon Coca Cola. Lại ăn khoai tây
chiên.

“Chỗ này bị cháy hai năm trước”, Garrett nói. “Tao chẳng biết ai gây ra.

Mày thích cái âm thanh đó không? Cái bánh xe nước hả? Nó khá thú vị. Cái
bánh xe quay, quay. Nó gợi cho tao nhớ tới bài hát này, cha tao từng suốt
ngày hát quanh nhà. Bánh xe to tướng quay mãi, quay mãi…” Gã bốc thêm
khoai tây chiên tọng vào mồm và bắt đầu nói. Trong khoảnh khắc, Lydia
không thể hiểu nổi gã. Gã nuốt. “… Ở đây rất nhiều. Mày ngồi đây vào ban
đêm, lắng nghe tiếng lũ ve sầu và ễnh ương. Nếu tao đi tuốt ra biển – giống
như tao đang đi đây – bao giờ tao cũng chọn chỗ này làm chỗ nghỉ ban
đêm. Ban đêm, mày sẽ thấy thích”. Gã ngừng nói và đột ngột vươn về phía
cô. Sợ hãi tới mức không dám nhìn trực diện gã, cô cụp mắt xuống nhưng
vẫn cảm nhận được gã đang chăm chú quan sát mình. Rồi, chỉ mất một
giây, gã bật dậy và khom người xuống sát bên cạnh cô.

Lydia nhăn mặt khi bị mùi cơ thể Garrett phả vào mũi. Cô chờ đợi hai

bàn tay gã sờ soạng trên ngực, giữa hai đùi cô.

Nhưng gã chẳng màng đến cô, có vẻ thế. Garrett dịch một tảng đá sang

bên cạnh và nhấc cái gì đó từ phía dưới ra.

“Con nhiều chân”, Garrett mỉm cười. Con vật dài, màu vàng xanh và

nhìn nó Lydia thấy kinh tởm.

“Bọn này rất đáng yêu. Tao thích chúng”. Garrett để nó bò trên mu bàn

tay và cổ tay. “Chúng chẳng phải côn trùng đâu”, gã giảng giải. “Chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.