CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 131

giống như những người anh em. Chúng nguy hiểm khi mày cố gắng làm hại
chúng. Chúng cắn đau vô cùng. Những người Anh điêng ở xung quanh đây
từng nghiền chúng ra và tẩm chất độc của chúng vào đầu mũi tên. Khi một
con nhiều chân hoảng sợ, nó phun chất độc, rồi chạy trốn. Một con săn mồi
bò qua chỗ khí đó và nghẻo. Đúng là đời sống hoang dã, phải không?”

Garrett trở nên im lặng, chăm chú ngắm nghía con nhiều chân, theo cái

cách mà bản thân Lydia vốn vẫn ngắm nghía những đứa cháu – với sự quý
mến, thích thú, gần như là tình yêu.

Lydia cảm thấy nỗi khiếp sợ dâng lên trong cô. Cô biết rằng cô phải giữ

bình tĩnh, biết rằng cô không nên làm trái ý Garrett, mà phải giả vờ tán
thưởng gã. Nhưng nhìn cái con bọ kinh tởm kia bò trên cánh tay gã, nghe
tiếng gã búng móng tay, nhìn da dẻ gã đầy mụn, nhìn cặp mắt ướt nhoèn, đỏ
quạch của gã, những vết thức ăn trên cằm gã, cô run rẩy vì khiếp sợ.

Khi nỗi kinh tởm và khiếp sợ sôi sục trong người, Lydia tưởng như nghe

thấy một giọng nói mơ hồ, thúc giục. “Phải, phải, phải!”. Một giọng nói chỉ
có thể thuộc về một thiên thần hộ mệnh mà thôi.

Phải, phải, phải!
Lydia lăn người. Garrett ngẩng nhìn lên, mỉm cười thích thú tận hưởng

cảm giác con bọ bò trên da thịt, tò mò muốn biết cô đang làm gì. Và Lydia
co cả hai chân đạp mạnh hết sức. Cô có đôi chân khỏe, nó từng đỡ thân hình
to béo của cô suốt các ca trực tám tiếng ở bệnh viện, và cú đạp khiến gã ngã
ngửa ra đằng sau. Gã đập đầu vào tường đánh huỵch, lăn xuống sàn, choáng
váng. Rồi gã thét rống lên, ôm lấy cánh tay. Con nhiều chân hẳn đã cho gã
một phát cắn.

Phải! Lydia hân hoan nghĩ trong lúc vặn người ngồi dậy. Cô cố gắng

đứng lên và mò mẫm chạy về phía buồng nghiền bột ở cuối dãy hành lang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.