CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 229

Hắn sẽ chấp nhận một thỏa thuận điều đình nhận tội và khai với họ Mary
Beth đang ở đâu.”

“Hắn không định khai cô ấy đang ở đâu.”
“Nhưng đó chẳng phải vấn đề của chúng ta. Chẳng còn gì nữa...”
“Em không nghĩ hắn đã làm việc đó.”
“Giết Mary Beth ấy à? Anh đồng ý. Vết máu cho thấy cô gái có lẽ vẫn

còn sống, nhưng…”

“Ý em là, giết Billy ấy.”
Rhyme lắc lắc đầu để hất một lọn tóc khó chịu cứ xõa xuống trán. “Em

tin tưởng vào câu chuyện về gã đàn ông mặc quấn yếm màu nâu vàng mà
Jim đề cập tới à?”

“Vâng, em tin.”
“Sachs, hắn là một thằng bé bất hạnh và em cảm thấy thương hại hắn.

Anh cũng vậy. Nhưng...”

“Điều đó chẳng liên quan gì.”
“Em đúng đấy, chẳng liên quan gì”, Rhyme nói gay gắt. “Điều duy nhất

liên quan là bằng chứng. Mà bằng chứng thì cho thấy không có gã đàn ông
mặc quần yếm nào, đồng thời cho thấy Garrett đã phạm tội.”

“Bằng chứng gợi ý rằng hắn đã phạm tội, Rhyme. Nó chưa chứng minh

được điều ấy. Bằng chứng có thể được diễn giải theo nhiều cách khác nhau.
Vả lại, em có một số bằng chứng của chính mình.”

“Ví dụ?”
“Hắn nhờ em trông nom đến lũ côn trùng hắn nuôi.”
“Thế ư?”
“Không có vẻ hơi kỳ cục sao, khi một kẻ giết người máu lạnh lại quan

tâm đến những gì xảy ra cho những con bọ chết tiệt nào đó?”

“Đây chẳng phải là bằng chứng, Sachs ạ. Đấy là chiến thuật của hắn. Là

cuộc chiến tâm lý, nhằm cố gắng phá vỡ sự phòng thủ của chúng ta. Thằng
nhãi ấy thuộc loại thông minh, hãy nhớ như thế. Chỉ số IQ cao, điểm số các
môn học ở trường cao. Và hãy nhìn những thứ hắn đọc. Toàn những điều
khôn ngoan - hắn đã học hỏi rất nhiều từ lũ côn trùng. Và một đặc điểm của
chúng là chúng chẳng có nguyên tắc đạo đức gì cả. Chúng chỉ quan tâm đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.