CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 257

Lucy nói: “Hãy sử dụng chó, Jim. Irv Wanner trông nom mấy con chó

săn cho cảnh sát bang đấy. Hãy gọi cho Đại úy Dexter ở Elizabeth City và
xin số điện thoại của Irv. Ông ta sẽ lần theo dấu vết bọn họ.”

“Ý kiến hay đấy. Chúng ta sẽ...”
“Tôi muốn đề xuất một việc”, Rhyme ngắt lời.
Mason cất tiếng cười lạnh lùng.
“Cái gì?” Bell hỏi.
“Tôi muốn thương lượng với anh.”
“Không thương lượng gì hết”, Bell nói. “Cô ta là một tội phạm chạy

trốn. Và có súng, để nhả đạn.”

“Chị ấy sẽ không bắn bất cứ ai”, Thom nói.
Rhyme tiếp tục: “Amelia tin tưởng rằng không có cách nào khác để tìm

thấy Mary Beth. Đó là lý do tại sao cô ấy hành động như vậy. Họ đang đến
chỗ Mary Beth bị giam giữ.”

“Điều này chẳng thành vấn đề”, Bell nói. “Vấn đề là không thể cướp

một kẻ giết người ra khỏi nhà tù được.”

“Hãy cho tôi hai mươi tư tiếng đồng hồ trước khi anh gọi cảnh sát bang.

Tôi sẽ tìm thấy hai người cho anh. Chúng ta có thể vạch các lời buộc tội.
Nhưng nếu để cảnh sát bang và chó nghiệp vụ tham gia vào thì chúng ta đều
biết rằng họ sẽ hành động đúng theo quy định, mà như thế thì có nghĩa sẽ
có nhiều khả năng dẫn đến thương vong.”

“Thương lượng ghê nhỉ, Lincoln”, Bell nói. “Cô bạn anh đã cướp tù

nhân của chúng tôi...”

“Nếu không nhờ tôi thì hắn đã chẳng trở thành tù nhân của các vị. Tự

các vị chẳng bao giờ tìm thấy hắn được.”

“Thôi, quên mẹ nó đi”, Mason nói. “Chúng ta đang lãng phí thời gian và

mỗi phút chúng ta lãng phí nói này nói nọ bọn nó sẽ đi được xa hơn đấy.
Tôi tán thành quan điểm huy động tất cả mọi người ở thị trấn tìm kiếm bọn
nó. Rải cảnh sát khắp khu vực này. Làm như Henry Davett gợi ý ấy. Phát
súng trường và...”

Bell cắt lời anh ta, hỏi Rhyme: “Nếu chúng tôi cho anh hai mươi tư tiếng

đồng hồ thì chúng tôi được gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.