CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 282

Đây đâu phải một cuộc ra quân của lực lượng đặc nhiệm…
Nhưng anh nhầm đấy, Jesse – đấy chính xác là sự việc đang diễn ra.
Lạy Chúa lòng lành, hãy cho con bắn một phát thật trúng đứa phản bội.
Một con chuồn chuồn béo múp đâm bổ vào Lucy. Cô lấy bàn tay trái gạt

nó đi. Nó quay lại và lượn gần đó vẻ đe doạ, y như thể Garrett đã cử sinh
vật này ra để làm cô sao lãng.

Suy nghĩ dớ dẩn, Lucy tự bảo mình. Rồi cô tức giận đập con côn trùng

lần nữa.

Thằng Bọ…
Bay sẽ thua thôi, Lucy tự nhủ thầm – ý nghĩ này ám chỉ cả hai kẻ chạy

trốn.

“Tôi sẽ không nói gì cả”, Mason nói. “Tôi cứ vào thôi. Lucy, khi cô

nghe thấy tôi đá cánh cửa, cô sẽ vào qua cửa ngách nhé.”

Cô gật đầu. Và mặc dù băn khoăn vì thấy Mason quá háo hức, mặc dù

tha thiết muốn tóm được Amelia Sachs, cô vẫn sẵn lòng chia sẻ một phần
gánh nặng của cái nhiệm vụ khó khăn này.

“Để tôi kiểm tra cho chắc chắn, xem cửa ngách mở hay đóng”, Lucy thì

thầm.

Họ tản ra, về vị trí. Lucy chúi xuống phía dưới một ô cửa sổ và vội vã

tới chỗ cửa ngách. Nó không khoá và hé mở. Cô gật đầu lại và giơ mười
ngón tay lên, ý là, cô đồ rằng, để đếm lùi mười giây cho tới lúc anh ta bước
qua khung cửa, biến mất.

Mười, chín, tám…
Lucy quay về phía cửa, ngửi thấy mùi gỗ mốc meo pha lẫn hương thơm

ngọt của xăng và dầu bay ra từ bên trong kho. Cô thận trọng lắng nghe. Cô
nghe được tiếng rung ì ì – tiếng động cơ của chiếc xe Amelia đã đánh cắp.

Năm, bốn, ba…
Lucy thở sâu một hơi để trấn tĩnh. Một hơi nữa.
Sẵn sàng, cô tự nhủ.
Rồi một tiếng kêu đánh rầm hát ra từ phía trước kho chứa khi Mason đá

cánh cửa nhảy vào bên trong. “Cảnh sát đây!”, anh ta hô to. “Không ai được
động đậy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.