CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 280

“Mọi người không nghĩ Mary Beth đang ở trong đó chứ hả?”, Frank

Sturgis, quệt qua bộ ria mép hoe hoe vàng. “Ý tôi là, nó cách trung tâm thị
trấn có bảy dặm. Tôi cảm thấy nếu hắn giữ cô gái ở gần thị trấn như thế thì
ngớ ngẩn quá.”

“Không, bọn chúng chỉ đang chờ cho chúng ta đi qua”, Masson nói.

“Rồi bọn chúng sẽ tiếp tục tới Hobeth Falls và thuê một chiếc xe.”

“Dù sao thì…”, Jesse nói, “cũng có người sống ở đây”. Anh ta đã đề

nghị được cung cấp địa chỉ của ngôi nhà. “Pete Hallburton. Ai biết người
này không?”

“Tôi nghĩ là biết”, Trey Williams trả lời, “Có vợ. Không có quan hệ gì

với Garrett, theo như tôi biết”.

“Họ có con cái gì không?”
Trey nhún vai. “Tôi nghĩ có lẽ là có. Nhớ mang máng một trận bóng đá

năm ngoái…”

“Đang mùa hè. Bọn trẻ có thể ở nhà”, Frank lẩm bẩm. “Garrett có thể đã

giữ chúng làm con tin bên trong.”

“Có thể”, Lucy nói. “Nhưng phép đạc tam giác đối với tín hiệu điện

thoại của Amelia chỉ ra rằng bọn họ đang ở trong kho chứa, không ở trong
ngôi nhà. Bọn họ có thể đã vào nhà nhưng tôi không biết… Tôi không cách
nào trông thấy bọn họ chỉ đang ẩn nấp đâu đây bên ngoài cho tới lúc bọn họ
nghĩ đã an toàn để lên đường tới Hobeth thuê xe.”

“Chúng ta làm gì đây?”, Frank hỏi. “Chặn lối dẫn vào nhà bằng xe của

chúng ta à?”

“Chúng ta đỗ ở đây thôi, làm thế kia bọn họ sẽ nghe thấy chúng ta mất”,

Jesse nói.

Lucy gật đầu. “Tôi nghĩ chúng ta chỉ nên đi bộ tới chỗ kho chứa – khẩn

trương lên - theo hai hướng.”

“Tôi có bình xịt CS”, Mason nói. CS-38 - một loại hơi cay quân sự tác

dụng mạnh được cất khoá tại văn phòng cảnh sát trưởng, Bell chưa phân
phát cho ai bình nào và Lucy băn khoăn tự hỏi làm sao Mason lại có trong
tay được.

“Đừng, đừng”, Jesse phản đối. “Có thể khiến bọn họ hoảng hốt đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.