CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 283

Nào! Lucy tự nhủ.
Cô đá cánh của ngách. Nhưng nó chỉ mở ra chừng nửa gang tay rồi dừng

sựng lại – đập phải cái máy cắt cỏ lớn đỗ ngay đằng sau. Nó không mở
thêm tí nào. Cô dùng vai huých hai lần mà nó chẳng nhúc nhích. “Mẹ kiếp”,
Lucy thì thầm và chạy vòng sang phía trước kho chứa.

Cô chưa kịp chạy được nửa đường thì nghe thấy Mason kêu to: “Ôi, lạy

Chúa”.

Và rồi Lucy nghe thấy một tiếng súng nổ.
Lát sau, lại một tiếng súng nữa.
“Chuyện gì đang diễn ra vậy?”, Rhyme hỏi.
“Được rồi”, Bell nói ngập ngừng, cầm trong tay chiếc điện thoại. Tư thế

của anh ta có cái vẻ khiến Rhyme lo lắng: viên cảnh sát trưởng đứng áp
chặt chiếc điện thoại vào tai, bàn tay kia vung ra nắm chặt. Anh ta nghe và
gật đầu, rồi nhìn Rhyme. “Đã có súng nổ.”

“Súng nổ?”
“Mason và Lucy vào bên trong kho chứa. Jesse nói có hai tiếng súng

nổ.” Bell ngẩng nhìn, hét sang căn phòng bên cạnh: “Điều xe cấp cứu tới
khu vực nhà Hallburton, đường Badger Hollow, gần đường 112.”

Steve Farr đáp to: “Xe đang đi rồi”.
Rhyme lại đặt đầu vào cái tựa đầu của xe lăn. Liếc nhìn Thom, anh

chàng không nói gì cả.

Ai bắn? Ai bị bắn?
Ôi, Sachs…
Bell nói giọng giận dữ: “Này, tìm hiểu xem, Jesse! Có ai làm sao không?

Cái quái quỷ gì đang diễn ra vậy?”.

“Amelia có làm sao không?”, Rhyme quát lên.
“Một phút nữa chúng ta sẽ biết”, Bell đáp.
Nhưng có cảm giác như hàng ngày trời.
Cuối cùng Bell lại cứng cả người khi Jesse Corn hay ai đó nói trên điện

thoại. Anh ta gật đầu. “Lạy Chúa, anh ta đã làm gì?” Lắng nghe một lúc lâu
hơn. Rồi nhìn gương mặt lo lắng của Rhyme. “Không sao cả. Không ai bị
thương. Mason đá cánh cửa nhảy vào kho chứa và trông thấy bộ áo liền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.