CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 298

     

CHƯƠNG HAI MƯƠI TÁM

Garrett thông thạo các luồng nước ở đây y như một tay hoa tiêu đường sông
lão luyện, gã lái cho con thuyền đi vào những chỗ có vẻ là những nhánh
sông cụt nhưng rốt cuộc luôn luôn tìm thấy những lạch nước, mảnh tựa tơ
nhện, dẫn họ vững vàng tiến về phía tây xuyên qua cái mê cung này.

Gã lưu ý Sachs những con rái cá sông, những con chuột xạ và hải ly –

những cảnh tượng hẳn khiến các nhà tự nhiên học nghiệp dư phấn khích,
nhưng không gây ấn tượng gì đối với cô. Đối với cô, đời sống hoang dã là
những con chuột cống, những con bồ câu và sóc sống trong thành phố - và
cũng chỉ ở khía cạnh là chúng hữu ích cho công việc giám định của cô và
Rhyme.

“Nhìn kìa!”, Garrett kêu to.
“Cái gì?”
Gã chỉ một cái gì đó mà Sachs không trông thấy được. Gã nhìn chằm

chằm vào một điểm gần bờ, lẫn giữa biết bao nhiêu vở kịch hết sức ngắn
ngủi đang diễn ra dưới nước. Tất cả những gì Sachs có thể trông thấy là một
con bọ gì đó nhảy trên mặt sông.

“Gọng vó”, Garrett bảo Sachs rồi ngồi ngả người lại khi họ bơi lướt qua.

Bộ mặt gã trở nên nghiêm trang. “Côn trùng, nói chung, quan trọng hơn
chúng ta nhiều. Ý tôi là đối với việc giữ cho hành tinh này tiếp tục tồn tại.
hãy tưởng tượng – tôi đã đọc được điều này ở đâu đó – rằng nếu ngày mai
tất cả mọi người trên trái đất biến mất, thế giới vẫn tiếp tục tồn tại bình
thường. Nhưng nếu côn trùng biến mất thì đời sống sẽ kết thúc nhanh chóng
– nói chung, trong vòng một thế hệ. Cây cối sẽ chết hết, rồi tới các con vật,
và trái đất sẽ một lần nữa biến thành khối đá tảng khổng lồ.”

Mặc dù chất giọng còn của tuổi mới lớn, Garrett nói với vẻ uy quyền của

một vị giáo sư và sự nhiệt tình của một người điều hành các cuộc họp tôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.