CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 328

thế. Rốt cuộc thì cô ấy sẽ hẹn hò với một người nào đó đẹp trai, thông
minh. Nhưng chúng tôi có thể làm bạn, cô ấy và tôi. Thậm chí nếu không
được vậy, tất cả những gì tôi thực sự quan tâm là cô ấy được an toàn. Cô ấy
sẽ ở với tôi đến chừng nào hết nguy hiểm. Hoặc cô và bạn cô, cái ông ngồi
xe lăn mà mọi người đều nói tới ấy, ông ta và cô có thể giúp đỡ cô ấy đi đến
nơi nào an toàn.” Gã nhìn ra ngoài cửa sổ, không nói gì nữa.

“Thoát khỏi gã đàn ông mặc quần yếm à?”, Sachs hỏi.
Garrett chưa trả lời ngay, rồi gật đầu. “Phải, đúng thế.”
“Tôi đi lấy ít nước”, Sachs nói
“Khoan.” Garrett dứt mấy chiếc lá khô từ cái cành nhỏ nằm trên kệ bếp,

bảo cô chà lên hai cánh tay trần, lên cổ và má. Mùi thảo dược sực nức.
“Đấy là sả”, gã giải thích. “Để đuổi lũ muỗi đi. Cô sẽ không phải đập chúng
nữa.”

Sachs cầm cái cốc lên. Cô đi ra ngoài, nhìn thùng nước mưa. Nó được

đậy bằng một tấm lưới mắt mau. Cô nhấc tấm lưới ra, múc nước đầy cốc,
uống cạn. Nước dường như có vị ngọt. Cô lắng nghe tiếng rúc và tiếng bay
vun vút của đám côn trùng.

Hoặc cô và bạn cô, cái ông ngồi xe lăn mà mọi người đều nói tới ấy, ông

ta và cô có thể giúp đỡ cô ấy đi đến nơi an toàn.

Mấy lời kia cứ vang vọng trong đầu óc Sachs: Cái ông ngồi xe lăn, cái

ông ngồi xe lăn.

Cô quay vào, đặt cái cốc xuống, nhìn xung quanh phòng khách bé tí.

“Garrett, cậu làm hộ tôi một việc được không?”

“Tôi nghĩ là được”.
“Cậu tin tưởng tôi chứ?”
“Tôi nghĩ thế.”
“Hãy ngồi xuống ở đằng kia.”
Garrett nhìn Sachs một lát rồi đứng lên, bước tới trước chiếc ghế bành

cũ kĩ mà cô đang hất đầu chỉ. Sachs bước ngang qua căn phòng bé tí, nhấc
một trong số những chiếc ghế dựa mây đặt trong góc phòng lên. Cô mang
nó đến chỗ gã trai ngồi và đặt quay vào gã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.