CÁI GHẾ TRỐNG - Trang 92

chàng cảnh sát trẻ háo hức chạy đi thực hiện mệnh lệnh của Sachs. Ben đổ
một ít chỗ đất này ra tờ phiếu đặt mua tạp chí thứ ba. Anh ta đặt nó bên
cạnh chỗ đất cậy từ đế giày của Garrett. “Chúng ta so sánh chúng bằng cách
nào?”, người thanh niên hỏi, nhìn một lượt qua các thiết bị.

“Bằng mắt của cậu.”
“Nhưng…”
“Hãy cứ quan sát chúng. Xem màu sắc của mẫu chưa xác định có khác

biệt với màu sắc của mẫu đối chiếu không.”

“Tôi làm như thế bằng cách nào?”
Rhyme phải ép mình trả lời bằng giọng điềm tĩnh: “Cậu hãy cứ quan sát

chúng thôi.”

Ben chăm chăm nhìn một mẫu, rồi nhìn sang mẫu kia.
Nhìn lại. Một lần nữa.
Rồi một lần nữa.
Nào, nào… nó không tinh tế tới mức đó đâu. Rhyme phải hết sức cố

gắng để tỏ ra kiên nhẫn. Một trong những công việc khó khăn nhất đối với
anh trên đời này.

“Cậu thấy gì?”, Rhyme hỏi. “Có phải đất từ hai nơi khác nhau?”
“Chà, tôi không thể nói chính xác thưa ông. Tôi nghĩ một mẫu màu nhạt

hơn.”

“Đưa chúng vào kính hiển vi đối chiếu.”
Ben đưa hai mẫu đất vào kính hiển vi đối chiếu và soi qua các thị kính.

“Tôi không chắc chắn. Khó mà nói chắc chắn được. Tôi cho là… có lẽ là có
sự khác biệt.”

“Để tôi xem nào.”
Các bắp thịt đồ sộ lại bê chiếc kính hiển vi to tướng lên một cách vững

vàng và Rhyme nhìn vào hai thị kính. “Chắc chắn là khác so với mẫu đối
chiếu”, Rhyme nói. “Màu nhạt hơn. Chứa nhiều tinh thể hơn. Chứa nhiều
granite và đất sét hơn, không cùng môi trường thực vật. Vậy là nó không
phải từ Bến tàu kênh Nước đen… Nếu chúng ta may mắn, nó chính từ các
hốc trú ngụ của hắn.”

Một nụ cười thoáng nở trên môi Ben, nụ cười đầu tiên Rhyme nhìn thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.