CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 27

3.

LÀNG KENDELEC

T

ối hôm đó, Stephanie bảo Aimé:

- Từ mai anh lại đem khay điểm tâm vào phòng tôi rồi chúng ta

cùng ăn như ngày trước.

“Ngày trước!” - Chỉ có hai từ đó, nàng đã xóa sạch ba năm chung

sống với René. Aimé không đáp nhưng sáng hôm sau, anh bưng khay
điểm tâm vào phòng, phết bơ lên ba khoanh bánh mì, trong đó một
khoanh phớt thêm mứt quả đúng như “ngày trước”. Làm xong, anh
ngồi vào ghế bên cạnh chiếc bàn con, chiếc ghế bây giờ bắt đầu là
“của anh”. Họ cùng dùng điểm tâm với nhau.

- Dễ chịu quá! Chỉ còn thiếu những tờ báo nữa là hai chúng ta

hoàn toàn trở lại cuộc sống trước kia! - Nàng nói lúc Aimé bưng khay
thức ăn ra ngoài.

Stephanie đã quyết định bỏ lại những y phục diêm dúa sang trọng

nhưng vướng víu. Nàng mặc vào người loai áo quần bình dân để đi lại
hoạt động cho thoải mái. Bà Francoise đã cẩn thận chuẩn bị cho con
dâu hai hòm áo quần. Bà gửi chúng đến Marseille kèm theo bản chỉ
dẫn tỉ mỉ. Ba chiếc hòm này chỉ được đưa vào cabin trên tầu sau khi
tầu Araucaria nhổ neo. Ba hòm này đựng những áo quần giản dị, tiện
lợi, không chút diêm dúa, những đôi ủng bằng da có dây buộc, những
đôi giày vững chãi đi trên đầm lầy, trong rừng rậm và leo núi.

Những trang bị đó làm cho Stephanie cảm thấy thoải mái, không

còn lo bị René nhìn vào. Vừa giở ra gấp vào, Stephanie và Aimé vừa
nhìn nhau cười vẻ “đồng lõa”. Họ có với nhau bao nhiêu kỷ niệm từ
thuở thơ ấu cho đến ngày hôm nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.