CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 28

Trên tầu, căn phòng của Stephanie được bố trí sang trọng, đầy đủ

tiện nghi: ngoài phòng ngủ là phòng khách nhỏ, phòng tắm và vệ sinh.
Việc thu xếp này do René và bà Francoise trực tiếp tiến hành, để cuộc
sống của nàng trên chuyến vượt biển dài ngày được thoải mái. Aimé
ngủ trong căn phòng nhỏ ngay bên cạnh phòng khách, để bất cứ lúc
nào Stephanie lắc chuông gọi, anh cũng có thể sang ngay xem “bà
chủ” cần gì.

- Bà chủ còn cần đến tôi nữa không?
- Tôi thay bộ đồ ngủ này sang bộ áo váy để ra ngoài tham quan

con tầu và gặp gỡ mọi người.

Aimé nhìn nàng. Anh hiểu bà chủ đang thay đổi cách sống để

được hưởng tự do hoàn toàn. Việc khôi phục lại tác phong ăn điểm
tâm ngay trong phòng ngủ cùng với Aimé chứng tỏ mong muốn sâu
kín của nàng. Sĩ quan, thủy thủ trêẽn tầu nghĩ gì về nàng không quan
trọng. Họ sẽ dần dần quen với tác phong của “bà chủ” vì ở đây nàng là
bà chủ của họ. Con tầu này là của công ty Dytteville, cũng là của
nàng.

Bữa tối hôm qua, lúc ngồi ăn tối trong cabin thuyền trưởng, cùng

với thuyền trưởng và hai thuyền phó, Stephanie đã nói giọng vui vẻ.
duyên dáng, cách nói vừa nhẹ nhàng vừa kiên quyết không ai có thể
cưỡng lại được:

- Các ông lấy thêm một bộ thìa nĩa. Ông Becave sẽ ngồi ăn với

chúng ta.

Rồi nàng vui vẻ giải thích:
- Ông Becave với tôi đã sống với nhau từ ngày cả hai chúng tôi

còn nhỏ. Ông ấy gần như là anh tôi, hai chúng tôi không bao giờ rời
nhau. Ông ấy là người thân thiết tin cẩn của tôi.

Nàng quay sang nhìn Aimé, nói tiếp:
- Anh ngồi vào chỗ đối diện với tôi, Aimé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.