CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 124

- Tôi nói đùa vậy thôi. Nhưng cũng nghiêm chỉnh nữa đấy.

Eugénie thì bà chủ biết rồi. Cô ta là mẹ đứa con của tôi sắp ra đời, tất
không thể từ chối tôi điều gì. Khi sắp sinh con với một người đàn ông,
bà biết rồi đó, tất nhiên là phải có mối cảm tình đặc biệt với người đàn
ông đó! Tôi là cha của đứa con cô ta kia mà...

Thấy Stephanie vẫn chăm chú nghe, Aimé mỉm cười ngượng

ngùng nói tiếp:

- Tôi không ngờ Eugénie nhiều tình cảm đến thế. Người thứ hai

cho tôi biết tin tức là Aravihi. Chị ta to béo nhưng tinh tế lắm. Tôi
không thể tưởng tượng chị ta có được những ngón tay tài tình đến vậy.
Chị ta sử dụng hai bàn tay và những ngón tay thần tình và trơ trẽn đến
mức làm loài khỉ có khi cũng phải đỏ mặt vì xấu hổ.

Đầu óc Stephanie bây giờ đã hơi tỉnh. Nàng mỉm cười nhìn

Aimé:

- Con người từ loài khỉ tiến lên mà thành. Nhưng anh thì lại

ngược lại. Anh lui về loài khỉ! Anh không còn biết ngượng là gì nữa.
Aimé! Anh ca ngợi những ngón tay tài tình của Aravihi... Những ngón
tay vừa động viên, vừa tâng bốc anh lên... và như anh nói, vừa đưa anh
về bản năng sinh sản!

- Ôi, bà chủ cũng nói kiểu đó!
- Đó là do anh. Anh phải thừa nhận chính anh đang hào hứng và

anh đẩy tôi vào thứ giọng điệu đó. Tôi chưa thấy người đàn ông nào
cưỡng lại được sự sùng bái... bản thân họ.

Stephanie không dám dùng mấy chữ “sùng bái cái của đàn ông”

nhưng Aimé hiểu nàng định nói gì. Anh cúi xuống thích thú, giả vờ
ngượng ngùng. Cũng như mọi đàn ông khác, Aimé cũng kiêu hãnh
được là “đàn ông”.

- Nhờ hai cô vợ đó - Aimé nói tiếp - Tôi đã tạo được một mạng

lưới.

- Mạng lưới? Nghĩa là sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.