CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 314

điều kiện cho Armand và Charles tìm hiểu dần hòn đảo Nouvelle
Caledonie này.

Thoạt đầu Stephanie chưa hiểu hết tác dụng của ngày hội đó.

Nhưng đến nơi thì nàng hiểu. Aimé đã bố trí mời cả Atai cùng nhiều
nhân vật quan trọng trong cộng đồng thổ dân Ganaque.

Atai kính cẩn chào nàng và trịnh trọng nói:
- Ta rất sung sướng được biết Nữ hoàng trắng muốn gặp ta trước

khi rời đảo. Ta xin nói rằng hình ảnh phu nhân đã in đậm trong tâm
khảm ta và ta không bao giờ quên.

Stephanie cũng đáp lại trịnh trọng không kém.
- Ta cũng rất sung sướng được nghe những lời tốt đẹp từ miệng

ông, hỡi người Canaque cao quí nhất. Ta sẽ không bao giờ quên vẻ
đẹp trai, sức khỏe đặc biệt và thái độ cao thượng dũng cảm của ông.
Ta rất mong sớm có dịp trở lại đảo này và gặp ông. Cầu thánh thần và
tổ tiên dân tộc Canaque phù hộ cho ông cũng như tất cả dân chúng
Canaque.

Việc mời được thủ lĩnh của quân kháng chiến Canaque đồng thời

là giáo chủ tôn giáo bản xứ là chuyện hết sức khó. Bởi Atai vẫn đang
bị nhà chức trách Pháp truy nã.

Ngoài nỗi mệt nhọc phải tham dự hết việc này đến việc kia hầu

như không ngưng nghỉ, Stephanie còn bị nỗi đau khổ riêng dằn vặt.
Mỗi lần tình cờ mắt nàng bắt gặp mắt Yann, nàng thấy hiện lên trong
cặp mắt người tình nỗi đau đớn không kém gì nỗi đau đớn của nàng.
Hai người rất khao khát nhau nhưng hình ảnh xa xăm của Armand
Dytteville như luôn hiện diện đâu đó ngăn cách họ.

Stephanie đã tính đến một lần ân ái cuối cùng với Yann, nhưng

không thực hiện được. Ngoài hình ảnh Armand luôn luôn hiện lên
trong óc nàng, còn có Aimé dùng mọi cách ngăn chặn không cho hai
người gặp riêng nhau. Aimé chỉ cần nói một câu ngắn ngủi là nàng
không thể cưỡng lại anh được:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.