CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 315

- Bà chủ không được quên bổn phận của bà chủ...
Một trong những bổn phận quan trọng nhất mà Aimé đề ra và yêu

cầu nàng thực hiện là dẫn hai con trai nàng đi thăm mọi người ở đây,
tìm hiểu cuộc sống, phong tục tập quán của dân bản xứ. Stephanie đã
đưa chúng đến thăm những làng xóm Canaque nghèo khổ trong vùng,
nhìn những túp lều lợp lá cọ, dự những bữa ăn nghèo nàn với họ.

Cũng dưới sự gợi ý của Aimé, Stephanie đã làm được một việc

lớn là thuyết phục chủ khách sạn Coqfigue bằng lòng cưới chính thức
cô gái điếm Yolande. Trong buổi hôn lễ, Stephanie nhìn thấy rõ những
giọt nước mắt sung sướng của cô gái bất hạnh nhưng đáng quí kia. Và
nàng tin sau khi đổi đời, Yolande sẽ là người vợ tuyệt vời và Coqfigue
sẽ thấy rằng lấy cô là đúng.

Đêm cuối cùng Stephanie ở Nouméa được Aimé, bằng bàn tay

phù thủy, biến thành một buổi tối vương giả. Khách sạn được trang
hoàng lộng lẫy như cung điện, và biến thành buổi chiêu đãi chia tay
của phu nhân Dytteville. Các quan chức, các nhà doanh nghiệp lớn
đều có mặt. Quan toàn quyền cùng phu nhân Berthe cũng đến dự. Cả
viên chỉ huy quân sự đảo cùng vợ cũng đến. Người ta nói rằng lần đầu
tiên tại Nouméa có một bữa tiệc linh đình đến như vậy, vượt xa cả
những buổi chiêu đãi của quan toàn quyền.

Tối hôm đó, lúc ôm Stephanie trong điệu nhảy, Yann thì thầm:
- Stephanie...
- Đừng nói gì hết, Yann! - Nàng nói khẽ, nhưng vẫn hạ giọng

thêm, ghé sát tai người tình nói - Em yêu anh... Em sẽ không bao giờ
quên anh, Yann.

Điệu nhạc chấm dứt. Đưa người đẹp về chỗ, Yann thì thầm câu

nữa vào tai Stephanie:

- Đừng quên anh, Stephanie! Còn anh, tất nhiên không thể quên

được em...

Sau đó anh lịch sự cảm ơn nàng rồi nói to:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.