CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 324

Bài bản của René bao giờ cũng là: ôm, hôn miệng, thở dài và

những lời lẽ điên cuồng. Những bước đó đã đẩy Stephanie vào trạng
thái rạo rực, khao khát đàn ông. René biết thế và chàng đẩy cao thêm
bằng những lời thầm thì liên tục, không cho nàng có lúc nào suy nghĩ
nữa.

- Ôi, anh đã phải chịu bao nhiêu đêm không có em. Bao nhiêu

đêm anh gọi tên em, khao khát được thấy em ở bên cạnh, được ôm ấp
tấm thân tuyệt vời của em, được uống hơi thở trong miệng em, được
vuốt ve da thịt em. Stephanie! Stephanie, đừng bao giờ đi đâu xa anh
nữa nhé. Hai mươi năm rồi mà anh vẫn yêu em hệt như buổi đầu. Ôi,
nếu em yêu anh cũng mãnh liệt say đắm như anh yêu em thì sung
sướng biết bao...

René - người chưa bao giờ rỏ nước mắt vậy mà bây giờ hai mắt

ướt đẫm, kề môi bên môi nàng, thì thầm những lời lẽ cuồng nhiệt.
Niềm khao khát tình ái trong nàng dâng lên, dâng lên mãi. Tuy chưa
phải đã thật sự yêu chồng, nhưng bản năng giống cái của nàng đã khao
khát thể xác đàn ông, mà lúc này đó là René.

“Trên nền tảng mới!” Stephanie thầm nghĩ. Tại sao không thể xây

dựng tình yêu với René trên nền tảng mới? Tôn trọng tự do của nhau,
đồng thời vẫn trìu mến, âu yếm nhau.

- Có những lúc anh vụng về, em hãy tha thứ cho anh.
Nhưng tình cảm của anh vẫn thế, y hệt hai mươi năm về trước... -

giọng René da diết vẫn văng vẳng bên tai nàng.

“Vụng về!” Vậy là René đã nhận có sai lầm? Chàng đã hiểu ra

những sai lầm của chàng? Vậy tại sao ta cứ ương bướng không cho
chàng có cơ hội để sửa chữa những sai lầm đó?

- René! - nàng thì thầm - Sao anh biết sáng nay...
René ngẩng mặt lên nhìn vào mắt Stephanie, để đánh giá tâm

trạng vợ lúc này. Chàng thấy được sự ngạc nhiên hiện ra qua miệng
nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.