CÁI GIÁ CỦA TỰ DO - Trang 75

- Tôi đã dựng lều bạt như thế này nhiều lần hơn anh đấy, Yann.

Một chị đã dạy tôi cách chôn cọc, cách chăng dây thừng và cách buộc
các kiểu nút. Tôi bảo đảm rằng không gió bão nào có thể quật đổ được
cỗ xe chở thực phẩm của chúng tôi hồi đó đâu.

- Bà quí những kỷ niệm về chiến tranh lắm nhỉ! - Yann nói.
Stephanie cười vang.
- Ôi, đàn ông đều giống nhau hết!... - Nàng nhớ đến cuộc làm

tình với Yann, so sánh nó với những cuộc làm tình trước đây của nàng,
vừa đau đớn vừa khoan khoái.

Nàng cúi xuống âu yếm nói khẽ với Yann:
- Anh sẽ ban cho em cả nỗi đau đớn cả niềm sung sướng!
- Stephanie - Yann kêu lên, giọng khàn đặc.
Nàng ngạc nhiên nhìn anh và thấy mặt Yann tái nhợt.
- Yann! Anh làm sao vậy?
- Ôi, xin lỗi phu nhân Dytteville! - Anh nói rất khẽ.
- Sao vậy, hay tôi nói gì làm anh phật ý chăng?
- Phu nhân Dytteville! Tôi đề nghị đừng bao giờ bà nhắc đến

người đàn ông khác. Bất cứ người nào. Tôi không thể chịu nổi khi
nghĩ rằng một người đàn ông nào đó có thể ôm ấp bà.

- Yann! Sao anh lại nghĩ vậy?
- Bởi tôi nhìn trong ánh mắt bà, thấy hình ảnh một người đàn ông

khác. Tôi biết trong tim bà, trong đáy tâm hồn bà vẫn có một tên đàn
ông nào đó khiến bà không thể quên được hắn! Tôi căm ghét hắn.

Cơn uất giận trên mặt Yann như có thể làm anh thét lên hung hãn.

Nhưng anh chỉ cúi xuống thì thầm:

- Stephanie! Anh yêu em đến mức anh không chịu nổi ý nghĩ

rằng có gã đàn ông nào đụng vào em, sờ mó da thịt em.

Stephanie cầm tay Yann, nhìn anh âu yếm nép vào người anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.