CÁI GIÁ PHẢI TRẢ - Trang 16

Khi về khách sạn, tôi kể hết cho Richard những việc đã xảy ra giữa tôi và

Avril. Richard bảo rằng mối tình lãng mạn này sẽ mang đến cho hai chúng
tôi một tai hoạ khó lường vì Ahma không phải là người không có quyền lực;
hơn nữa, hắn đang đau khổ vì vụ này. Vậy thì chỉ còn cách nói dối rằng
Avril từ chối không chịu đi theo chúng tôi thôi.

Trở về Bangalore, khi đến khách sạn tôi đã thấy Ahma chạy nhào ra với

vẻ mặt vô cùng thất vọng. Hắn hỏi tới tấp: “Các anh không thành công à?
Avril ở đâu?”. Nghe chúng tôi nói xong, mặt hắn chảy dài đau đớn. Hắn
không tin những lời giải thích của chúng tôi nên cứ tiếp tục vặn hỏi. Cuối
cùng, hắn ngỏ ý muốn gặp riêng tôi ở văn phòng của hắn. Tại đây, hắn nhìn
thẳng vào mặt tôi và nói: “Tôi biết cậu có thể đem nàng về lại cho tôi. Tôi
biết không ai ngoài cậu làm được việc này. Vậy tôi cần cậu trở lại Cochin”.

Giọng nói của Ahma lúc này không còn yếu mềm và nhạt nhẽo như trước

nữa mà rất cương quyết và đầy sức thuyết phục. Tôi nghĩ hắn không thể biết
được điều gì đã xảy ra giữa tôi và Avril, nhưng một cái gì đó mách cho tôi
rằng hắn có thể đã đoán ra. Nhưng hắn đâu có cần, miễn sao tôi mang được
Avril về cho hắn thôi. Tôi không hiểu mình mủi lòng vì cảm thông với tâm
trạng của hắn hay vì tình cảm của tôi dành cho Avril mà tôi nhận lời trở lại
Cochin hai ngày sau đó bất chấp mọi tình huống có thể xảy ra. Cho đến bây
giờ tôi cũng không biết nốt.

Khi thấy tôi đứng trước cổng, Avril chạy ào ra với vẻ mặt rất hớn hở.

Nàng xúc động và ôm chầm lấy tôi âu yếm. Qua mấy ngày liền chúng tôi
quấn quýt bên nhau không rời nửa bước. Chẳng làm sao tả hết niềm hạnh
phúc của tôi lúc bấy giờ. Vào buổi tối, Avril lấy xe gắn máy chở tôi đến
thăm một ngôi làng ở gần đó. Ngôi làng này không có bóng một chiếc xe,
không có máy móc,… không có bất cứ thứ gì ngoại trừ vài túp lều dựng lên
bằng đất sét. Nó cổ xưa và lạc hậu đến mức tôi có cảm tưởng mình đang trở
về thời kỳ nguyên thuỷ. Trước những ngôi nhà, tạm thời gọi như thế, vài ba
người phụ nữ đang ngồi giã từng hạt thóc để lấy bột làm bánh. Giữa làng,
một nghi lễ diễn ra thật kỳ lạ: một người đàn bà nằm dưới đất quằn quại và
quăng tung tóe mấy thứ gì giống như nội tạng của bà ta. Trong khi đó, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.