CÁI GIÁ PHẢI TRẢ - Trang 70

Trong lúc tôi đang cố tập trung để nuốt cơm thì một tên lính vừa đi vừa

nhai bí, nhổ phẹt một hạt bí vào bát của tôi. Anh Thái ngồi cạnh tôi giục:
“Chi yeng yeng”. Tôi biết rõ tên lính này muốn xem phản ứng của tôi ra sao,
nhưng tôi giả vờ lờ đi và tiếp tục ăn. Nhưng sau khi đi hết một vòng, hắn ta
quay trở lại và phun thêm một lần nữa. Lần này hạt bí bay thẳng vào mặt tôi.
Trong tình huống không đặng đừng này tôi đã đánh mất lý trí, tức khắc nhảy
chồm lên ném bát cơm vào mặt hắn. May mắn, tôi đã ném hụt. Tuy nhiên,
tôi biết rồi mình sẽ gặp rắc rối to. Không suy nghĩ, tôi bật lên chạy nhưng
sợi dây xích móc hai mắt cá chân khiến tôi không thể nào chạy nhanh được,
chỉ vài feet trong một giây là cùng. Tôi hướng về phía cầu thang trước khi bị
tên lính chộp cổ và mắng xối xả vào mặt. Rồi hắn đưa tôi lên cầu thang, ấn
tôi vào trong một căn phòng và bắt ngồi đợi ở đó.

Một lúc sau, hắn trở lại cùng với vài tên khác. Trong tay hắn là một cái

hộp trông giống như hộp đựng đồ tiếp tế. Toét miệng cười, hắn mở chiếc
hộp và đưa cho tôi xem các thứ đựng trong đó: nào thơm đóng hộp, một hộp
cá mòi, một hộp đậu hầm và một lọ chất dẻo làm từ men bia. Tên lính bảo
rằng cái gói này là của Paul gửi, vì anh ta thường nhận quà ở nhà và đã yêu
cầu để dành cho tôi. Trong khi tôi ngồi nhìn thì mấy tên lính kia thi nhau mở
hộp thức ăn. Không thể nào tin nỗi những thứ thức ăn rất thông thường này
lại có thể được sử dụng như dụng cụ tra tấn, nhưng, vào ngày đặc biệt này,
bị ép phải ngồi nhìn những tên lính ăn rồi cười trong khi tôi đói rã ruột thì
nó thật hiệu quả như bất kỳ sự sỉ nhục nào mà họ có thể đối xử với tôi.

Duy có một điều làm tôi không đau lòng trước cảnh này: Sau khi ăn hết

hộp thơm, tên lính, người đã phun hạt bí vào người tôi, mở tiếp lọ mứt.
Miệng cười toe toét, hắn nhúng một ngón tay vào lọ và móc ra một cục nhựa
đặc quánh đưa lên quệt vào môi. Khi nhìn thấy hắn ói mửa dữ dội, tôi quay
lại phòng giam tức khắc.

Vào một đêm khá khuya giữa mùa hè, trước khi mùa mưa đến, tôi và

khoảng hai mươi tù nhân khác bị nhét chung trong một phòng giam, tất cả
đều bị xích. Phòng giam trở thành một cái hộp chứa đầy mồ hôi. Suốt mấy
tiếng đồng hồ, không một ai cựa quậy - ngay cả mở miệng cũng không - vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.