CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 135

Chim Gáy áp tai vào ngực Ngan, thấy tim còn đập. Chim vội vàng hà

hơi cho Ngan, lay đầu Ngan mà gọi:

- Hiệp sĩ lai tỉnh! Hiệp sĩ lai tỉnh! Tôi đây mà! Tôi đây mà! Tôi mang

thư của Công Chúa gửi cho Hiệp sĩ đây!

Không biết vì nước trong gan ruột đã dốc ra hết, hay vì tình yêu cao cả

của Công Chúa có sức mạnh lớn lao mà Văn Ngan tướng công từ từ mở
mắt ra được. Chim Gáy chưa kịp reo lên sung sướng thì tướng công lại méo
mồm trợn mắt nằm thẳng cẳng ra. Số là cái sợ “đi chầu vua Thuỷ tề” chưa
hết, lại mở mắt thấy ngay Ngỗng Kều gớm guốc, tướng công vội vã ngất đi
một lần nữa, tưởng chết luôn lúc ấy.

Nhờ có sự tận tâm cứu chữa của Chim Gáy, cuối cùng Ngan lấy lại

được sức khoẻ bình thường, Ngỗng Kều ngắm kỹ bộ áo đen của Hiệp sĩ,
thấy không lấy gì làm đẹp nhưng cũng lành lặn dễ coi, bèn nảy ra trong óc
một mưu thâm. Gã nghĩ bụng: mình thua bạc trần trụi thế này, tội gì có
thằng sẵn áo lại không mượn tạm mà dùng.

Ngan cố gượng dậy, ngồi nghe Chim Gáy thuật chuyện gặp bác Gà

Thiến và nhờ bác chuyển giúp cái móng chân kỷ niệm cho Công Chúa,
Ngan vỗ cánh kêu lên:

- Ôi Nàng hiền hậu của ta! Ta hiểu tính Nàng vốn hay e thẹn. Sao có

con người kín đáo đến thế!

Và quay sang Chim Gáy, Ngan nói:

- Công tử ơi! Thật công tử có mắt cũng như mù! Cái người mà công tử

đặt tên là “bác Gà Thiến” chính là Công Chúa của ta đó!… Nào, thư của
Nàng đâu, công tử mau mau đưa ta đọc!

Chim Gáy nghe Ngan nói, cứ đứng ngẩn ra, hồi lâu mới móc túi đưa lá

thư gói kỹ cho Ngan. Hiệp sĩ áo đen trịnh trọng giở cái lá khoai ngứa soi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.