CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 139

Vừa nói, Ngỗng vừa giơ bàn chân buộc cỏ chằng chịt lên, xuýt xoa

như bị nhức buốt lắm. Ngan thấy được chỗ yếu của Ngỗng, cái tính cơ hội
hiếu thắng bỗng nổi lên đùng đùng. Ngan bèn ra ngay điều kiện:

- Nếu đệ thắng cuộc, huynh phải tìm bằng được cho đệ món tóc thề

của Công chúa Thiên Nga!

Ngỗng Kều đắc ý vì Ngan đã trúng kế, nhẹ nhàng đáp:

- Khó gì đâu, việc ấy ta sẽ chỉ giúp không cho chú. Nhưng nếu chú

thua cuộc, chú phải tặng ta bộ áo đen này, khác nào chú trả công ta rèn dạy
chú vậy.

Ngan yên chí nắm chắc phần thắng, lập tức trả lời:

- Được lắm! Được lắm!

Thế là một cuộc thi tài giữa hai lực sĩ chạy đua – hai anh em kết nghĩa

– được chuẩn bị tiến hành ngay. Ngan vươn vai hít thở, cúi xuống nắm bóp
bộ giò. Ngỗng Kều khập khễnh lấy que vạch đường đua thẳng tắp. Và mặc
dầu chẳng có ai xem, Ngỗng vẫn không quên dùng mỏ quệt bùn ghi số 1
lên lưng Ngan và nhờ Ngan viết số 2 lên lưng Ngỗng.

Cuộc đua bắt đầu!

Sau một tiếng hô rất mực oai nghiêm hùng dũng của lực sĩ kiêm trọng

tài Văn Ngỗng (anh em kết nghĩa phải lấy họ giống nhau), hai lực sĩ cùng
lạch bạch xuất phát. Hai phút đầu, mặc dầu thấp bé hơn đối thủ, lực sĩ số 1
(tức Văn Ngan) chiếm ưu thế rõ rệt. Còn lực sĩ số 2 thì đuối sức quá, chân
đau khập khiễng. Bốn phút sau, đột nhiên lực sĩ số 2 (tức Văn Ngỗng) dứt
hết

băng buộc chân, không khập khiễng tí nào nữa, mở tốc lực dẫn đầu.

Lực sĩ số 1, tuy đua rất tận tình, nhưng vì thể lực kém và kỹ thuật còn vụng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.