CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 140

nên chạy chậm đi trông thấy. Kết quả: lực sĩ số 2 về nhất, lực sĩ số 1 chiếm
giải nhì. Cuộc đua đã diễn ra trong bầu không khí thân ái và trần đầy tinh
thần thượng võ.

Đến lễ nhận phần thưởng, giun dế ở đâu bỗng cử lên một bản nhạc

trầm hùng. Lực sĩ Văn Ngỗng (người đoạt chức vô địch) vẻ mặt tươi như
hoa, trịnh trọng lột bộ áo đen đang mặc trên mình của lực sĩ chiếm giải hai.
Lực sĩ Văn Ngan (người giữ giải nhì) có phần hơi kém vui, cứ gườm gườm
cúi nhìn bàn chân không đau tí nào nữa của nhà chạy đua bậc thầy Văn
Ngỗng, và khắp mình lực sĩ nổi gai ốc khi tấm áo đen đã bị lột… Cuối cuộc
lễ, giun dế chơi một bài hoà tấu du dương trầm bổng, ca ngợi tình yêu
thương bác ái ở trên đời.

Suốt một tuần sau, hai anh em kết nghĩa không hề trò chuyện với

nhau, chia bát đũa ra ăn riêng. Từ hôm lột được áo của Ngan, Ngỗng không
lúc nào rời áo khỏi mình. Hắn ta người cao to ngộc nghệch, mặc cái áo đen
ngắn cũn cỡn, nom vừa buồn cười vừa lố. Còn Văn Ngan tướng công, tất
nhiên không thể ở truồng được, tướng công phải giở cái lá khoai ngứa – thư
của Công chúa Thiên Nga – ra che chắn.

Văn Ngan, từ khi bị mất bộ áo, phải che thân bằng cái lá khoai ngứa,

chẳng những không buồn phiền chút nào mà lại cảm thấy yêu đời gấp đôi.
Ôi Nàng hiền hậu của ta! Ôi lá thư đầy tình đầy nghĩa! Ôi Thiên Nga!
Thiên Nga!… Ôi cái tên mới đẹp làm sao! Đọc lên êm như tiếng sáo, dịu
như nhung lụa, lại phảng phất như có hương thơm quanh quất đâu đây…
(6)

-----

(6) Đây là “văn chương” rất “rẻ tiền” trong cuốn tiểu thuyết Bẽ Bàng

mà Ngan đã học thuộc lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.