CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 79

Nhưng đánh mãi, chúng không tài nào thực hiện được cải điều chúng

đã nói.

Và một điều kỳ lạ đã xảy ra.

Ngay trên nền đổ nát của ngôi đền đỏ bị chúng ngầm sai người phá

sập, chỉ một thời gian sau, có một cái cây kỳ lạ như từ đâu bay đến đậu
xuống đây, cành mọc đầy hoa đỏ như những ông mặt trời nho nhỏ đang
chiếu sáng. Cái cây nhìn từ xa rất giống ngôi đền ngày trước cũng tầng
thấp, tầng cao, tầng cao hơn nữa, cứ nâng nhau lên cao thêm, cao mãi… Và
khi hoa nở thì sáo đen mỏ vàng, chân vàng ở đâu cũng bay về đậu hót đầy
cành.

Nghe được tin ấy, quân sĩ càng nức lòng đánh giặc. Ai cũng bảo:

“Đúng là trời vẫn phù hộ vua ta”.

Chẳng mấy chốc, bọn giặc ngoại bang lại bị quét sạch sành sanh ra

khỏi đường biên ải.

Nhà vua mừng lắm, cho xây lại ngôi đền đỏ rồi mở hội mừng công.

Một hôm nhà vua lên ngôi đền mới xây lại, đứng nhìn ra bốn xung

quanh thì bỗng thấy cùng với ngôi đền mới xây lại này, xa gần, đâu đâu
cũng có những cây hoa kỳ lạ, nhìn giống như những ngôi đền sống, hoa đỏ
rực, sừng sững, uy nghiêm.

Cây hoa kỳ lạ đó, ngày nay là cây hoa Gạo đấy các em!

Đã cuối Xuân vào đầu Hè, lúc này hoa Gạo đang mùa nở. Cây nào

cũng đang gợi nhớ lại người họa sĩ có tài, có lòng yêu nước, đã vẽ ngôi đền
rực đỏ trong bức tranh của mình từ những ngày xưa… xưa… xưa...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.