CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 81

mình, chấm vào muối bón thử cho hươu con. Hươu con chưa quen ăn cơm,
nhưng hình như thích cái vị mằn mặn của muối.

Em bé muốn đem hươu con về nhà mẹ nhưng sợ lão chủ biết. Còn

đem về nhà lão chủ, thì lão sẽ thịt mất hươu con của mình. Lão vẫn thường
nói với mọi người là lão rất thèm thịt hươu.

Em vẫn nhìn quanh và mong đợi hươu mẹ trở lại để cho hươu con

được gặp và sống với mẹ. Mình cũng còn thích sống gần mẹ nữa là.

Chờ mãi không thấy, mà trời đã xế chiều. Em bé đành tìm một cái

hang nhỏ, cho hươu con vào đó và lấy đá chặn kín lại.

- Ngày mai ta sẽ lên với hươu con! Hươu con đừng lo, cứ ngủ cho

ngon nhé!

Hôm sau em bé lại lên rừng. Em thở phào mừng rỡ khi thấy hươu con

vẫn còn đó. Gặp lại em, hươu con cũng vui lắm, cứ lấy mũi ngửi ngửi vào
tay em.

- À! Mày lại muốn ăn cơm với muối chứ gì?

Chú bé lại bẻ một miếng cơm nhỏ xíu, chấm vào muối rồi bón cho

hươu con. Em lại đi hái cỏ non mang đến. Trong lúc chặt củi, em cho hươu
con đứng cạnh. Có hươu con, em chặt củi không mệt chút nào.

Từ đó em bé và hươu con trở thành đôi bạn, ngày nào cũng gặp nhau,

nhưng đêm nào cũng phải xa nhau.

Thương hươu con không có mẹ, lại quấn quýt với mình, nhiều đêm em

bé nằm mơ gặp hươu con đùa giỡn với nó.

Một đêm lão đồ tể thức dậy ra sân xem trời gần sáng chưa để giết lợn.

Bỗng hắn nghe ở dưới bếp tiếng em bé đang nằm nói mê, rõ thành lời như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.