CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 83

Hươu còn chần chừ. Em bé bèn phát vào cổ nó một cái thật mạnh và

quát:

- Chạy đi!

Hươu con hiểu ý phóng như bay vào rừng.

Lão đồ tể và hai tên người nhà đuổi theo nhưng không kịp. Hươu con

lẩn vào cây cỏ, không biết đâu mà tìm.

Lão đồ tể giận lắm, quay lại đánh em bé một trận. Trong cơn điên tiết

lão lấy luôn một hòn đá nện vào lưng em bé. Không may hòn đá lại trúng
vào đầu. Em bé ngã lăn ra nằm không động đậy.

Lão đồ tể bỏ mặc em giữa rừng, cùng hai tên người nhà trở về.

Hươu con chạy rất xa, lên một đỉnh đồi nhìn xuống. Thấy lão đồ tể

độc ác cùng hai tên người nhà đã về thật rồi, hươu con chạy xuống với
người bạn

thân thiết của mình.

Hươu hà hơi ấm vào lưng, vào ngực em bé. Một lúc lâu em bé tỉnh

dậy.

Thấy hươu con, em mừng quá, ôm lấy cổ hươu và khóc.

- Không có hươu thì ta chết rồi!

Người và hươu kéo nhau đi sang khu rừng khác, tránh ngày mai lão đồ

tể lại có thể đưa người và dắt cả chó lên theo. Phải đi thật xa, thật xa. Vì
vậy, đã khuya rồi, trăng đã lặn mà vẫn có hai cái bóng nhỏ, em bé và hươu
con nương vào nhau mà đi. Vết thương ở trên đầu đau nhức nhưng muốn
cứu hươu, cứu mình, em bé cố bước đi. Lúc nào mệt quá em lại ngồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.