CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 85

- Hươu con làm sao mà hiểu được lời người nói?

- Chú ơi, nó hiểu được đấy. Nó tiễn cháu đi, còn biết khóc nữa kia mà!

- Thì cháu cứ theo chú ăn học. Nay mai khôn lớn cháu trở về. Lúc đó

sẽ gặp lại hươu không muộn.

- Liệu hươu có chờ cháu không?

- Có chứ! Nó khôn vậy thì nó sẽ biết chờ.

- Cháu chỉ thương nó sống một mình, nó sẽ buồn lắm.

- Cháu đừng lo! Rồi nó sẽ tìm đàn, nhập đàn mà sống.

- Nhưng rồi nó có quên cháu không?

- Nó khôn ngoan, nó thương cháu thì sẽ không quên cháu đâu.

Em bé đành nghe theo lời dỗ dành của chú và mẹ. Chỉ khổ cho em là

ngay tối hôm đó, người chú đã phải cho thuyền rời bến để đi về cho kịp
ngày đã hẹn với chủ thuyền.

Đêm đó, em bé cứ ngồi ở đầu mũi thuyền nhìn lên ngả núi cao…

Hươu con ơi! Hươu chờ ta nhé! Ta sẽ về, sẽ đưa hươu xuống dưới này sống
với mẹ con ta.

Lòng em bé muốn vậy, nhưng cuộc đời đâu có phải ai muốn gì thì

được nấy. Em bé về với ông chú, được ông chú gửi cho ăn học ở nhà một
ông đồ nghèo nhưng rất thương người. Trong một chuyến đi xa, thuyền ông
chú bị đắm. Ông chú không về nữa. Em bé được ông đồ nuôi dạy, nhưng từ
đó phải ở luôn với ông. Đường về quê mẹ xa quá, em càng thấy thương mẹ
gấp bội. Sau đó vài năm em nghe tin mẹ đã mất… Hết thương mẹ, em lại
nhớ đến hươu, chú hươu con ngày nào, nhưng em cứ tin là chú hươu bây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.