CÁI TRỐNG THIẾC - Trang 405

BEBRA: Thế sáng tác của bạn, bức tranh, hay đúng hơn, bức phù điêu

này, có tên không?

LANKES: Tôi vừa nói với ngài: Hình Thể, hay nếu ngài thích, Hình Thể

Chênh. Đó là một phong cách

mới. Trước đây chưa ai làm thế.

BEBRA: Ngay cả thế, bạn vẫn phải đặt cho nó một cái tên để tránh ngộ

nhận. Nói cho cùng, đó là tác phẩm của bạn mà.

LAJNKES: Để làm gì ạ? Tên thì ăn nhằm gì? Trừ phi để đưa vào vựng

tập khi mình triển lãm.

BEBRA: Lankes, bạn đang điệu bộ đấy. Hãy xem tôi như một người yêu

nghệ thuật chứ không phải là một đại uý. Làm điếu thuốc? (LANKES nhận
điếu thuốc) Vậy bạn nghĩ thế nào?

LANKES: À, vâng, nếu ngài nói cách ấy. Tôi hình dung như thế này: khi

chiến tranh chấm dứt - cách này hay cách khác, một ngày kia nó cũng sẽ
chấm dứt - vâng, khi chiến tranh chấm dứt, những lô-cốt này sẽ vẫn còn
đây. Những thứ này vốn bền lâu. Và lúc đó sẽ đến thời của tôi... Các thế
kỷ... (Anh ta vứt điếu thuốc) Ngài còn thuốc lá không ạ? Cảm ơn, đại uý...
các thế kỷ nối nhau trượt trên chúng như không và những lô-cốt này vẫn
sừng sững như những Kim Tự Tháp. Rồi một ngày đẹp trời, một tay khảo
cổ nào đó sẽ đến đây và tự bảo: giữa Thế chiến I và Thế chiến VII, có cả
một khoảng trống nghệ thuật lớn, trống huơ trống hoác! Toàn bê-tông xám
xì; đây đó, bên trên một cái cửa lô-cốt, mấy cái hoa văn ngoằn ngoèo, vụng
về, "a-ma-tơ", theo kiểu dân gian. Tất cả chỉ có thế. Thế rồi anh ta bỗng
phát hiện thấy Dora-5, 6, 7 và trông thấy những Hình Thể Cấu Trúc Chênh
của tôi, và anh ta tự nhủ: Kìa, nhìn cái này xem, rất rất lý thú, có thể nói
thần diệu, đe dọa mà lại đầy chất trí tuệ sâu sắc. Ở những tác phẩm này, một
thiên tài - có lẽ là thiên tài duy nhất của thế kỷ XX - đã tự thể hiện mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.