CÁI VẠC VÀNG CÓ ĐÒN KHIÊNG BẰNG KIM KHÍ - Trang 26

Cô gái lại vui chuyện. Tiếng cô nói vang giữa dám người ngủ vùi trên

những khoang ghế.

"Thế rồi bà dì em gọi điện về bảo sang bán hàng với dì. Chỉ sang độ hai

nàm kiếm chút vốn. Nhưng em không thể nói với dì em là em chỉ muốn đi
cho biết đây biết đó. Nói thế dì sẽ bảo em là đồ nhân mã. Đối với dì, chỉ có
kiếm tiền ỉà công việc có ý nghĩa. Chuyện muốn biết đây biết đó là những
cái thứ phù phiếm không xứng với gái quê...

Đến lượt tôi che tay ngáp.
Mây bọc kín bên ngoài cửa máy bay. Tôi nhớ khi ở cửa búc vé, tôi loay

hoay với những túi xách đồ quá cân, sắp xếp lọc lại những thứ quá cân để
mang theo hành lý xách tay; còn cô thì ngất ngưởng một cái va 11 đang
chen ngang vào. Tôi nhắc cô đừng chen ngang kẻo bị họ đuổi xuống tận
cuối hàng. Cô bấm vào vai tôi cúi xuống thì thào:

"Không phải em chen ngang đâu. Em mới cho con làm vé - cân hàng

năm trăm ngàn. Nó trả lại bảo không bõ nhận. Em lại dúi tờ năm mươi đô
nên nó nháy em chen lên đấy chị ạ. Chị đừng nói ra đấy nhé. Nom chị trí
thức thế, em nói cho mà biết mà đi qua cái cửa này. Chị không thấy nó lơ đi
khi em chen lên à? Mà chị có đọc được cái tên của nó không? Bảng tên
cũng đeo trước ngực đấy, nhưng cái sợi dây làm dài ra buông thõng xuống
gần rốn, ai mà đọc được biết được nó tên là gì? Chị đừng tiếc tiền, để nó
cho đi qua. Ra ngoài thiếu các thứ dùng khổ lắm, dì em dặn cẩn thận em
mới biết đấy".

Quả thực phải cám ơn bà dì ở tận nước Nga xa xôi kia. Tôi kẹp đồng

năm mươi đô la Mỹ vào tấm vé. Đồng năm mươi dô lập tức trở thành tấm
thảm bay diệu kỳ cõng tôi và hành lý quá tải (gồm laptop, sách báo, tiểu
thuyết Võ Thị Xuân Hà, quà tặng ngoại giao, áo quần tránh rét xứ Hàn,
chín mươi gói mì tôm và phở khô ăn liền, hàng chục lọ kem mặt, tóc, tay,
tăm, thuốc...) sang cho có dùng tại đất nước của chàng thần y Hơjun.

Bây giờ thì chúng tôi đã bay được hơn ba tiếng. Rồi bôn tiếng. Câu

chuyên đi cho biết đây biết đó của cô gái ngồi cạnh tôi cũng chừng tắt. Cô
dang mớ ngủ. Mùi đồng quê ngai ngái trộn với mùi thức ăn trong khoang
máy bay khiến tôi nôn nao nhớ nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.