CẠM BẪY - Trang 46

“Tôi tên là Johnny Farrar. Tôi không phải là Rikka và cũng không phải em út
gì của ông. Còn bây giờ, mời ông xéo khỏi đây cho!”

“Tôi thừa biết cậu là Farrar và cũng biết chính cậu đã giết Verhan và

Reiner. Tôi biết mọi điều về cậu. Nếu không có khẩu súng ngắn thì bọn cớm
đã tin chắc đó là một tai nạn rồi nhưng khốn nỗi người ta đã phát hiện ra khẩu
súng có dấu vân tay của cậu trên đó.”

“Vậy ông biết tôi là Farrar? Có nghĩa là ông đã nói dối khi khẳng định tôi

là Rikka?”

“Rivkin tin cậu là Rikka,” gã mập thong thả nói. “Và một khi hắn còn tin

điều đó thì hắn vẫn phải nát óc. Nhưng khi nào hắn biết cậu chính là Farrar
thì đời cậu coi như đi tong.”

Tôi đưa hai tay ôm thái dương. Có cảm tưởng tôi sắp phát cuồng.
“Thôi được rồi, không đùa nữa,” gã mập nói và nụ cười lập tức biến mất

trên khuôn mặt lão. “Chúng ta sẽ hợp tác với nhau, lúc bấy giờ mọi việc sẽ
ổn. Tôi sẽ chỉ cho cậu cách đánh lừa lão Rivkin. Vì tôi với cậu cùng chèo
chung một con thuyền nên tôi sẽ giúp cậu xoay xở.” Lão gân cổ, đặt hai tay
lên gối, trông lão giống hệt như con rùa. “Tiền cậu giấu ở đâu?”

Tôi ôm lấy hai thái dương.
“Nghe đây,” lão nói. “Cậu đang ở trong ngõ cụt mà chỉ có tôi giúp cậu mới

mong thoát ra được. Phải thu xếp mọi chuyện. Tôi sẽ yêu cầu Hem phụ trách
vụ này và sẽ nói chuyện với Rivkin. Cậu cứ nói cho tôi biết cậu giấu tiền ở
đâu là mọi chuyện sẽ êm xuôi. Cậu sẽ ra khỏi đây trong sạch như thiên thần.
Cậu thấy thế nào?”

“Tôi không hiểu ông đang nói gì,” tôi nói và ngạc nhiên vói sự rắn rỏi của

mình.

“Farrar, cậu nên suy nghĩ kỹ đi. Cậu không thể chuồn khỏi đây với đống

tiền đó. Tôi sẽ nói cho cậu biết điều tôi định làm. Cậu có thể dựa vào sự giúp
đỡ của tôi. Tôi sẽ cho cậu năm cọc tiền trong số đó, còn lại tôi sẽ làm việc với
Rivkin. Thế là sòng phẳng. Đồng ý đi!”

“Nếu ông cho rằng Rivkin có thể kết tôi vào một vụ nào đó thì ông cứ bảo

ông ta làm đi. Tôi nhắc lại, ông đang lầm tôi với một người nào đó. Ông cứ
tin tôi đi, tôi không hiểu một lời nào trong câu chuyện ông vừa kể.”

“Đừng cáu thế Farrar,” lão nói. “Cậu làm sao thế, không tin tôi à? Cậu nên

nghĩ lại đi, suy cho cùng tôi có thể nhổ toẹt vào cậu. Lúc cậu ra khỏi đây cậu
sẽ được tự do như một cơn gió. Lúc đó thì tôi cần gì đến cậu nữa? Nhưng bọn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.