CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 140

Khuôn mặt của Jack nhìn thật nghiêm khắc. Cầm ngọn nến trong tay, chàng
bước đến kiểm tra cánh cửa, rồi cửa sổ. "Cửa sổ đã bị cạy," chàng nói. "Hắn
trèo vào nhà từ đấy."

Chàng tìm thấy công cụ đã dùng đập vào chàng – là một cây khều lửa. Sau
khi trả nó trở về chổ cũ bên cạnh lò sưởi, chàng hướng sự chú ý của mình đến
Ellie mà lúc này đã ngồi trên ghế. Quỳ xuống trước mặt nàng, chàng kiểm tra
khớp xương mắt cá chân nàng. Nàng có thể ngọ nguậy mấy ngón chân,
nhưng nhăn nhó khi đã cố đặt sức nặng lên bàn chân của mình.

"Hãy ở ngay tại đấy," chàng bảo nàng. "Việc này sẽ rất nhanh thôi."

Chàng bước lên cầu thang tiến ra phố. Mặc dù đã muộn, phố Henrietta cũng
không hẳn là một chỗ lạc hậu, vẫn còn một vài người bộ hành, nhưng không
một ai chàng nhận ra, và không có ai có vẻ đáng nghi ngờ. Đó là chuyện
chàng đã dự kiến.

Chàng thật là may. Một cỗ xe ngựa được kéo sát bên cạnh chàng. "Ông có
phải đang cần một chuyến xe về nhà không, ông chủ?"

"Phải đấy. Chờ tôi một phút, tôi sẽ trở lại ngay."

Chàng trở lại với Ellie. "Chúng ta phải rời khỏi," chàng nói với nàng. Và để
thuyết phục nàng nếu nàng cần được thuyết phục: "Để lại cô ở đây là chuyện
quá nguy hiểm. Hắn có thể sẽ trở lại."

Đôi mắt nàng mở to và nàng ép một bàn tay vào lòng ngực. "Tại sao hắn lại
làm điều đó?"

"Hắn đang tìm kiếm một vật gì đó, Ellie, và tôi không nghĩ rằng hắn đã tìm
được nó. Tôi nghĩ hắn ở lại để đợi cô."

Nàng câm lặng lắc đầu.

Chàng đã mất kiên nhẫn. "Tôi sẽ không chấp nhận “không” để làm câu trả
lời."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.