CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 166

không nghĩ rằng Robbie muốn trở lại đại học. Không phải ai cũng thích hợp
làm một học giả."

Ellie siết chặt hai tay và chân thành nhìn khuôn mặt Ông Wallace. "Hãy cho
cậu ấy thời gian, Bác Freddie ạ. Cậu ấy đang ở độ tuổi khó khăn. Và cậu ta
cần có nền giáo dục nếu không tất cả các ngành nghề đều không hoan nghênh
cậu ấy."

Ông Wallace thở dài. "Bây giờ cậu ấy trong lúc phục hồi, cậu ấy có thể dễ
dàng bị phân tâm. Cô có thể nghĩ rằng Chelsea là một nơi tù túng không có gì
nhiều, nhưng ngay cả ở đây, vẫn có những thứ cám dỗ đám thanh niên."

Ellie tựa lưng vào ghế mình. "Không phải cờ bạc chứ!"

“Ah không”. Hai má Ông Wallace trở nên hồng hào. "Tôi đã nói quá nhiều
rồi. Tôi không muốn mang những câu chuyện ra ngoài trường học. Cô thật sự
nên nói chuyện với Robbie."

Jack cũng có ý kiến kiến rằng họ thực sự nên nói chuyện với cậu ta. Bây giờ
chàng và Ellie đã sắp kết hôn, chàng cũng có một vài tiếng nói trong sự việc
của nàng, và chúng bao gồm chuyện của gã em trai không ra gì của nàng.

Chàng điều chỉnh thân thể dài ngoằng trên chiếc ghế. Giữ giọng mình vừa
bình dị vừa tôn kính, chàng nói: "Không ai có thể bắt lỗi bác trong việc chăm
sóc Robbie, thưa bác. Tôi chỉ hy vọng tôi có khả năng tương xứng trong công
việc đó. Tôi thấy rằng phải tập rất nhiều kiên nhẫn một khi cậu ấy sống dưới
mái nhà của tôi."

Lời của chàng đã được đáp lại bằng một sự im lặng khó hiểu.

Ellie lắp bắp điều gì đó không thể hiểu. Chân mày của Ông Wallace biến mất
sau mái tóc rũ trên trán. Như nhận thức ra được một điều trong đầu, nụ cười
gấp nếp trên khuôn mặt của ông

“Tất nhiên,” ông nói. "Bây giờ cậu đã sắp kết hôn với Ellie, Robbie sẽ phải
trả lời với cậu. Thật là tuyệt vời." Như thể đột nhiên nhận thức được rằng
phản ứng này kém lịch thiệp, ông đã nhanh chóng nói tiếp: "Vâng, tốt, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.