CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 167

người đàn ông trẻ trung hơn có lẽ sẽ phù hợp để giáo dục Robbie hơn, và là
một người dẫn dắt cậu ấy khá hơn. Và tôi chắc chắn rằng cậu sẽ sử dụng tầm
ảnh hưởng của mình để cậu bé ổn định vào... ah... một nghề nghiệp thích hợp
khi đến lúc cần."

“Bác có thể trông cậy vào đó", Jack trả lời với một nụ cười không tán thành.

Ellie đã đấu tranh để tìm tiếng nói của mình. "Tôi không quan tâm nếu
Robbie sẽ trở thành một người chăn cừu hoặc... hoặc một phu xe," nàng
tuyên bố. "Một nền giáo dục sẽ không bao giờ bị lãng phí."

“Ồ, anh nghĩ rằng anh có thể làm tốt hơn cho cậu ấy hơn là là một người chăn
cừu hoặc một phu xe,” Jack đáp một cách thật dễ dàng. "Nhưng việc chính
yếu là cho cậu ấy biết về tình hình từ khi chúng ta rời Paris."

Ám chỉ về chuyện Robbie bị cáo buộc về tội sát nhân đã không có hiệu quả
đáng kể gì. "Em nhận thức rõ điều đó," nàng nói, vẫn cứng rắn. "Nhưng đấy
là một sai lầm khi nghĩ rằng Robbie đang cần một người giám hộ, vì cậu đã
có một người – chính là em."

Ông Wallace đã nhanh chân đứng dậy. Nét lo lắng hiện lên trong mắt ông.
"Để tôi đi xem chuyện gì đã giữ chân Mabel," ông nói. "Tôi không nghĩ rằng
tôi yêu cầu cô mang bánh nướng và dâu ướp [ý là sao cô ta lâu quá vì những
thứ này cần thời gian để chuẩn bị]. Tôi chỉ vắng mặt trong giây lát."

Khi cánh cửa đóng lại, Jack nói: "Anh nghĩ rằng chúng ta đã thất bại trong
cuộc thử nghiệm đầu tiên, Ellie."

“‘Thử nghiệm’ gì?” Lông mày của nàng hạ xuống.

“Anh không nghĩ rằng chúng ta đã thuyết phục được Ông Wallace rằng chúng
ta là một đôi uyên ương.”

Nàng nhĩnh mũi. "Cho dù có chết, em cũng không thể làm dáng vẻ của uyên
ương được."

Chàng nhịn cười. "Giống nhau thôi, chúng ta đã làm cho Ông Wallace đáng
thương bỏ chạy. Chúng ta sẽ phải làm tốt hơn nếu chúng ta muốn thuyết phục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.