CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 169

Ông Wallace thở dài. Nhìn Ellie với dáng vẻ xin lỗi, ông nói: "Tôi sợ rằng
cậu ấy đã nhập bọn với một đám ăn chơi. Họ tụ tập tại quán Ba Con Quạ
[Three Crows] tại bờ sông bên cạnh khu vườn Ranleigh cũ."

Jack gật đầu. "Chúng tôi đã đi ngang qua nơi ấy khi trên đường đến đây."

Ellie đứng bật dậy. "Em sẽ đi với anh."

Chàng mang bao tay vào. "Không được. Quán Ba Con Quạ không phải là một
nơi mà một phụ nữ đàng hoàng muốn vào."

Nàng ngẩng đầu. "Em đã đến những nơi còn tồi tệ hơn."

“Phải,” chàng đáp gọn: "nhưng không phải là khi em đã đính hôn với anh.
Hãy ở lại đây. Sẽ không mất nhiều thời gian đâu. Trong khi đó, em có thể trở
nên hữu ích hơn. Em có thể giúp Ông Wallace thu dọn hành lý của em trai
em. Cậu ta sẽ về nhà chung với chung ta.”

Chàng đã cảm giác được ánh mắt rực lửa của nàng nhìn dõi theo khi chàng
bước khỏi phòng.

Ánh sáng ban ngày đã bắt đầu tàn lụi khi Jack đến quán Ba Con Quạ. Đây
không phải là một quán trọ nhộn nhịp như có thể tìm thấy trên các đường phố
chính vào trấn, nhưng là một nhà khách trọ thôn dã yên tĩnh cho những người
khách có vẻ như là những nghệ nhân, người làm công nhật, hoặc chủ tiệm địa
phương, dừng lại để trò chuyện và uống một cốc bia sau một ngày làm việc
mệt nhọc.

Các thành viên của câu lạc bộ của chàng tại Luân Đôn cũng không khác gì
mấy, ngoại trừ việc họ ăn vận y phục từ các cửa tiệm may mặc tốt nhất và
chuyền nhau những hộp đựng thuốc bằng ngọc đá quý thay vì hút từ những
ống bằng đất sét. Màn khói trong tửu quán đã làm mắt chàng cay.

Một điều chắc chắn. Đây không phải là sào huyệt đám ô hợp mà Ông Wallace
đã đề cập, đám ăn chơi mà Robbie thường lui tới. Không một tên lông nhông
tự hào nào sẽ cảm thấy được thoải mái trong một môi trường đàng hoàng này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.