CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 170

Từng một thời là một gã lông nhông, chàng biết rằng họ sẽ phá làng phá xóm,
đi tìm kích thích, nguy hiểm bằng cách so nắm đấm với các võ sĩ, hoặc kẻ
cướp, và bất cứ điều gì để thuyết phục bản thân rằng họ là một đám bất cần
đời và khác hẳn với những song thân đàng hoàng của họ [như cà ri khác với
sữa trứng].

Các cuộc nói chuyện bắt đầu thuyên giảm đi khi những người khách nhìn
thấy chàng. Chàng là một kẻ xa lạ và do đó có chút hứng thú. Chàng tiến đến
quầy rượu và nói chuyện với người đàn ông rót rượu.

“Tôi đang tìm một anh bạn trẻ,” chàng nói. "Robbie Hill hoặc Brans-Hill.
Anh có biết tôi có thể tìm thấy cậu ta ở nơi nào không?"

Người phục vụ nhìn vào đám đông. "Cậu ấy vừa có mặt tại đây một phút
trước, cậu ta và bạn của cậu, Ông Milton, nhưng tôi không còn thấy họ nữa."
Ngay sau đó ông liền tuông một tràng, "Có ai nhìn thấy cậu Hill và người bạn
của cậu ta không?"

Một vị người khách chỉ vào cánh cửa ở tận cuối tửu quán. "Họ rời khỏi rất
vội vàng", ông kêu lên. "Chắc là họ ăn phải cái gì trong bánh nướng chim bồ
câu của ông đó Bernie."

Mọi người đều bật cười.

Jack không nắm bắt được câu nói đùa này cho đến khi Bernie, ông chủ, giải
thích rằng cánh cửa mà hai quý ông trẻ tuổi đã vội vàng thoát đi là cánh cửa
dẫn đến nhà xí bên ngoài.

Jack tung cho người phục vụ một đồng si-linh và đuổi theo “con mồi” của
mình.

Dù có ánh sáng hay không, thì cũng không thể nào bỏ lỡ căn nhà xí bởi mùi
hôi thối xông lên nồng nặc. Chàng không đi tới bằng lối đi mà lại đánh một
vòng to quanh vùng hoang dã với những bụi cây mọc loạn để che giấu hành
tung chàng một chút. Hai cái tên khó dạy đang cố gắng tránh chàng và chàng
nhất định tìm hiểu lý do tại sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.