CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 189

Một cái chạm nhẹ trên cánh tay của nàng đưa nàng trở lại hiện thực. Nàng
quay đầu ngẩng nhìn lên Jack. Nụ cười của chàng hơi u ám, nhưng nét hài
hước được ẩn nấp trong mắt chàng.

Chàng nói với một giọng trầm thấp khe khẽ. "Anh vui mừng bởi em đã chờ
đợi anh, như em đã hứa, qua những năm trước đây."

Phải mất một giây lát trước khi nàng hiểu được ý chàng. Tất nhiên là chàng
chọc ghẹo, cố khiến nàng được thoải mái. Nàng lời chát ngấm đáp: "Đừng để
nó thổi phồng anh. Em đợi suốt cả hai tuần, và khi anh không trở về, em
nhanh chóng yêu cậu con trai của nhà ông lò bánh mì."

Tiếng cười rộ của chàng khiến mọi người quay đầu nhìn về phía họ.

"Hãy chia sẻ câu chuyện vui với chúng tôi", Dorothea nói: và điệp khúc ấy đã
được mọi người hoan nghênh.

Jack nhún vai. "Chúng tôi đang hồi tưởng về chuyện trong quá khứ, khi cha
của Ellie dạy tôi tiếng Hy Lạp và tiếng Latinh." Chàng nhá cho Ellie một nụ
cười. "Thậm chí lúc đó, nàng đã gấy một ấn tượng đáng nhớ với tôi."

"Thanh mai trúc mã?" Dorothea cao giọng với một nụ cười cứng nhắc.

Ellie nuốt lại lời đáp của nàng khi Jack với lấy bàn tay của nàng đang ẩn dưới
khăn trải bàn, và bóp mạnh.

"Chúng tôi không thể đồng ý về bất cứ điều gì," chàng dễ dàng đáp: "vì vậy
tôi cho rằng đấy chình là chân ái ngay cả lúc ấy." [Vợ chồng có mấy khi
không cãi cọ?]

Tiếng cười nổ ra quanh bàn, sau đó cuộc trò chuyện đã chuyển hướng sang
những thứ khác – y phục cưới của cô dâu (hoạc nói đúng hơn là sự thiếu thốn
của chúng); tuần trăng mật phải bị hoãn lại vì đây là mùa giải đầu tiên Tiểu
thư Caro và, tự nhiên, gia đình cô phải có mặt để hỗ trợ, liệu Ellie sẽ tân trang
lại ngôi nhà tại phố Park; kế hoạch tương lai của Robbie, và vân vân và vân
vân. Sự hiếu kỳ của Dorothea thật là vô độ.

oOo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.